Mẹ ơi!
Hai chân anh ta mềm nhũn.
Nào dám chửi bới nữa.
Anh ta vội càng chắp tay với chủ nhân chiếc BMW nói: "Cảm ơn người anh em, anh cứu tôi một mạng rồi đấy".
Mặc dù bây giờ đường vẫn còn tắc.
Nhưng mọi người vừa liếc qua gương chiếc hậu thấy xe của Tôn Thượng Hương.
Không dám lề mề vội vàng chủ động nhường đường.
Dù cho trong lúc đấy hai chiếc xe có va quệt vào nhau cũng mặc kệ.
Ở đất Phú Châu này dám chắn đường cô ba nhà họ Tôn thì có khác nào muốn chết đâu.
Xe thể thao của Tôn Thượng Hương lao như bay trên đường.
Một nhà kho nào đó của nhà họ Tôn ngay lúc này.
"Ba".
"Có K".
"Bỏ".
"Một dây".
"Bỏ".
"Không chặn được".
"Bộ ba cây".
"Bộ tứ".
"Ha ha, ù rồi".
Ba người đàn ông đang ngồi trên bàn chơi bài đấu địa chủ.
Hai người khác ngồi xổm cạnh Liễu Ngọc Phân.
Bọn chúng nhìn chằm chằm bà ấy.
"Ả đàn bà này dù hơi già nhưng dáng người vẫn ngon nghẻ lắm, mặt mũi còn xinh hơn cả vợ tao".
"Dù bà ta đến từ cái nơi khỉ ho cò gáy nhưng người ta vẫn là vợ chủ tịch đấy".
Một tên đàn ông vừa nói vừa cười bỉ ổi.
Tên còn lại cũng đang định làm vậy, hắn gật đầu lia lịa: "Người bình thường như chúng ta ngày thường làm sao mà chạm được vào người vợ chủ tịch chứ. Bỏ qua cơ hội lần này thì không có lần sau nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444789/chuong-722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.