Trong khi nói chuyện, Phương Văn Văn lấy trong túi ra một bản hợp đồng dày cộp.
Cô ta lấy hết can đảm đối mặt với Nguyễn Đại Bảo: “Đây là hợp đồng giải ước giữa Ngôn Hi nhà tôi và công ty của ông!”
“Giải ước?” Nguyễn Đại Bảo sau khi nghe xong đột nhiên cười lớn.
“Ha ha ha! Não mày bị nhúng nước rồi à!”
“Cố Ngôn Hi là người mà công ty bọn tao từng bước từng bước kéo từ dưới đáy lên, không có công ty này thì cô ta vẫn chỉ là một con nhỏ quê mùa làm việc trong một nhà hàng nhỏ mà thôi!”
Nguyễn Đại Bảo từng bước tiến lại gần.
Phương Văn Văn đang che chắn cho Cố Ngôn Hi cũng lùi lại từng chút một.
“Bây giờ mày muốn chấm dứt hợp đồng với công ty chỉ bằng một vài mảnh giấy rách nát, có chuyện đơn giản như vậy sao?”
“Mày có biết bọn tao đã chi bao nhiêu tiền cho cô ta không?”
Nguyễn Đại Bảo bước tới và đẩy Phương Văn Văn sang một bên, nhìn thẳng vào Cố Ngôn Hi.
“Tao nói cho mày biết, hiện tại trừ phi mày có thể bán được thịt trên người mày, bán được một tỷ thì tao sẽ chấm dứt hợp đồng ngay lập tức”.
Cố Ngôn Hi hai tay nắm chặt nắm đấm: “Mấy năm nay tiền tôi làm cho công ty vẫn chưa đủ sao?”
“Ông dựa vào đâu mà bắt tôi phải đưa nhiều tiền như vậy? Ban đầu bọn ông không hề chi một đồng nào cho tôi cả!”
Nguyễn Đại Bảo cười khinh thường, lấy một tập tài liệu từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444759/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.