Mở hộp ra.
Ngây người.
Ngô Văn Xương và Ngô Chính Đức đều ngây người ra.
Bên trong có hơn chục hũ tro cốt.
Bên trên hũ đều có một tấm thẻ.
Trên tấm thẻ có vài chữ lớn được viết bằng máu.
Kẻ nào dám vào Đông Hải, chết!
Ngô Văn Xương và Ngô Chính Đức nhìn nhau, hai bố con đều không biết rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?
Lúc này, điện thoại Ngô Chính Đức vang lên.
Là bố của ông ta Ngô Chí Vinh gọi tới.
Trong điện thoại, Ngô Chí Vinh là một người bố nghiêm khắc, dùng giọng điệu giảng đạo giảng giải nhiều đạo lý sống cho con trai.
Cuối cùng bổ sung một câu: “Người làm bố như con, nên hiểu và quan tâm con trai thứ của mình hơn, đừng khắt khe với nó như vậy”.
“Nó đã chơi ở Đông Hải một ngày rồi, đến lúc con gọi nó về rồi đấy”.
Nghe xong câu này của Ngô Chí Vinh, Ngô Chính Đức mặt biến sắc.
Ông ta vội vàng hỏi: “Bố, Văn Đào đi Đông Hải từ lúc nào?”
“Con làm bố kiểu gì đấy? Con trai mình đi Đông Hải lúc nào cũng không biết”.
“Hiện tại thân phận địa vị của con là gì, con bây giờ là người đứng đầu đệ nhất thế gia ở Cô Tô”.
“Là người đứng đầu, làm việc sao có thể sợ hãi rụt rè như vậy được?”
“Một Đông Hải nhỏ bé, một thằng ở rể không lên được cửa chính lại làm cho con sợ hãi đến mức không dám ra mặt cho con trai của mình sao?”
“Khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444731/chuong-664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.