"Ừm, tốt lắm, mạnh lên chút".
Là giọng Lý Phong.
Nghe giống như anh đang làm chuyện gì sung sướng lắm.
Âu Dương Diểu Diểu và Hứa Mộc Tình liếc mắt nhìn nhau.
Hứa Mộc Tình đột nhiên cười.
Âu Dương Diểu Diểu ngơ ngác nhìn Hứa Mộc Tình cười. "Chị Tình cười gì thế?"
"Rõ ràng anh Phong ở trong văn phòng mà nghe giọng lạ thế".
Hứa Mộc Tình cười nói: "Mở cửa ra là biết ngay thôi".
"Chị Tình, thế không hay lắm đâu. Chị tự mở đi".
Âu Dương Diểu Diểu vừa dứt lời thì bên trong truyền đến tiếng kêu của người khác.
Là giọng Hứa Hạo Nhiên.
Giọng Hứa Hạo Nhiên lại cao vút.
"Ư! Anh rể ơi sướng quá đi".
"Sướng muốn chết!"
"Từ trước đến nay em không biết tư thế này lại sướng đến thế".
Âu Dương Diểu Diểu nghe thế thì há hốc mồm.
Giọng của Hứa Hạo Nhiêu nghe lạ quá.
Cùng với giọng nói của Lý Phong, hai người giống như đang làm gì mờ ám ấy.
"Ư! Ư! Ư!"
"Đừng mà anh rể, đừng mà! Em không chịu được nữa, da đầu run lên rồi".
"Lên rồi! Lên rồi!"
Eo ơi!
Âu Dương Diểu Diểu cảm thấy toàn thân nổi da gà.
Cô ấy đột nhiên đẩy của phòng ra.
Cửa văn phòng vừa mở ra, Hứa Mộc Tình và Âu Dương Diểu Diểu liếc mắt một cái đã thấy Raven rồi.
Raven trong văn phòng của Lý Phong.
Nhưng cô ta vẫn như mọi khi, đứng im một chỗ.
Mà tình huống cũng không giống như Âu Dương Diểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444663/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.