Hạ Liên đen mặt đáp: “Bác sĩ Ngô, xin anh hãy trả lời câu hỏi của đại ca, anh có chữa được không?”
Ngô Bình thở dài, tiếng thở dài của anh khiến tất cả mọi người hoảng loạn, lẽ nào không chữa được ư?
Ngô Bình lại cầm một chùm nho lên ăn rồi nói: “Chất độc này rất khó giải, nhưng các người yên tâm, tôi đảm bảo sẽ chữa được”.
Đoàn Long sáng mắt lên nói: “Bác sĩ Ngô, thật ư?”
Ngô Bình: “Ừm, nhưng phải dùng đến nhiều dược liệu đắt tiền lắm, anh mau sai người đi mua đi”, nói rồi, Ngô Bình viết một đơn thuốc rồi đưa cho Hạ Liên.
Hạ Liên nhìn một lượt, hầu hết đều là những dược liệu mà cô ấy chưa nghe đến bao giờ nên hỏi: “Đi đâu mua bây giờ?”
“Nhà họ Đường ở Vân Kinh sưu tầm khá nhiều dược liệu, cô đến đấy mà hỏi”, không phải anh kiếm mối làm ăn cho nhà họ Đường, mà đúng là chỉ nhà họ mới có các dược liệu này thôi, mỗi tội là giá rất đắt.
Hạ Liên ra sức gật đầu: “Tôi sẽ đi ngay”.
Hạ Liên dẫn người đi mua thuốc, trong phòng chỉ còn lại Ngô Bình và Đoàn Long cùng hai tên đàn em của anh ta.
Ngô Bình bảo Đoàn Long cởi quần áo xuống, sau đó anh thấy trên vai anh ta toàn các vết thương đã mưng mủ, vết nào cũng to như hạt lạc và đang bốc mùi khó chịu.
Ngô Bình lấy kim châm cứu ra rồi chích từng vết một, sau đó nặn mủ ra rồi cho vào một cái bình nhỏ.
Sau khi châm được vài nốt, anh hỏi: “Sao các người lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444614/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.