Sau khi có thần ý, Ngô Bình rất nhạy bén với sát ý, nếu anh không cảm nhận được sát ý từ người khác thì chứng tỏ họ không đính giết anh.
Hoa Hồng toát mồ hôi hột, đúng là nguy hiểm!
Dưới sự hỗ trợ của chân khí màu vàng, mũi của Hoa Hồng đã bình thường trở lại, Ngô Bình buông tay rồi nói: “Xem ra các người là một nhóm, việc chính là gì thế?”
Ngô Bình liếc nhìn Đường Băng Vân, thấy cô ấy không nói gì thì mới trả lời: “Anh có biết lính đánh thuê không?”
Ngô Bình hơi ngạc nhiên: “Các cô là lính đánh thuê ư?”
Hoa Hồng sờ mũi thấy không còn đau nữa, hình như mũi cô ả đã thẳng lại bình thường, cô ả rất kinh ngạc và cùng biết ơn Ngô Bình: “Ừm, chúng tôi là một trong những nhóm lính đánh thuê mạnh nhất toàn cầu, chúng tôi là nhóm Ma Ám”.
Ngô Bình: “Đỉnh!”
Đường Băng Vân: “Anh đã qua được vòng kiểm tra thứ nhất, giờ đến vòng thứ hai”.
Ngô Bình cau mày: “Gì mà vòng thứ hai? Xin lỗi nha, tôi không rảnh”.
Đường Băng Vân: “Nếu anh từ chối thì tôi sẽ bảo với sư phụ anh là anh sợ rồi”.
“Sợ?”, Ngô Bình cười lạnh.
“Nếu không sợ thì anh tham gia vòng hai đi”, Đường Băng Vân nhìn vào mắt anh: “Cùng tôi tham gia thực chiến với nhóm lính đánh thuê một tuần”.
“Tham gia thực chiến của lính đánh thuê?”, Ngô Bình sáng mắt lên, anh rất thích súng ống, hồi còn học cấp ba, anh còn là fan của quân sự. Bây giờ có cơ hội thực chiến nên anh thấy rất hồi hộp.
Ngô Bình thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444598/chuong-531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.