Diệp Huyền hỏi: “Sư thúc tổ đang ở đâu thế? Đệ tử đến gặp nhé”.
Ngô Bình nói ngay: “Anh đừng có đến”.
La Tử Thông nghe được câu “Anh đừng có đến”, lập tức cười khẩy, lớn giọng bảo: “Không muốn anh ấy đến? Chắc người này không phải Diệp Huyền đâu nhỉ? Dù cậu có là Tổng đội trưởng Tổng đội Truy bắt tội phạm của tỉnh thì cũng không có khả năng quen biết anh Diệp!”
Ngô Bình đảo mắt, nghĩ bụng, cậu muốn tự vả thì để tôi giúp cậu!
Anh bèn bật loa ngoài, hỏi chuyện: “Diệp Huyền, có người tên La Tử Thông muốn nói chuyện với anh. Anh có quen cậu ta không?”
Diệp Huyền trầm ngâm: “La Tử Thông? Có chút ấn tượng”.
Nghe giọng nói này, tim La Tử Thông đánh “thịch”. Thật sự là Diệp Huyền?
Hắn vội vàng ghé lại gần: “Anh Diệp, tôi là Tiểu La đây. Lần trước chúng ta từng gặp nhau ở câu lạc bộ Thiên Hương của Thiên Kinh”.
Diệp Huyền “ồ” lên: “Ra là cậu. Cậu có việc gì à?”
Giờ thì khó xử rồi. Ban nãy La Tử Thông còn khoác lác về chuyện phim trường, bây giờ gặp phải “người thật”, hắn lại không dám nhắc.
Ngô Bình bèn nói thay hắn: “Diệp Huyền, La Tử Thông bảo anh muốn hợp tác với cậu ta, đầu tư mười lăm tỷ xây phim trường ở huyện Minh Dương, có chuyện này không?”
Diệp Huyền đáp: “Xây phim trường ở đây? Đùa à! Sư thúc tổ, hoàn toàn không có chuyện này. Đúng là đệ tử muốn xây phim trường, nhưng địa điểm là Vân Kinh”.
Rồi anh ta đổi sang giọng khẩn khoản: “Sư thúc tổ đang đi chơi à?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444569/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.