Khi vào phòng khách, người phụ nữ bảo dì giúp việc rót nước. Lý Khoa bảo không cần, đi xem bệnh nhân trước đã.
Người phụ nữ bảo giúp việc đưa họ đi. Giúp việc mở một căn phòng ngủ ra, mùi thối liền xộc ra ngay lập tức.
Họ thấy một ông cụ đang nằm nghiêng trên giường, đắp một chiếc chăn mỏng, phía dưới có ống dẫn nước tiểu. Sắc mặt ông cụ trắng bệch, tinh thần không được tốt lắm.
Lý Khoa không quan tâm đến mùi thối mà vội đi tới chào hỏi: "Bác ơi, cháu là Lý Khoa đây, cháu tới thăm bác".
Ông cụ khép hờ mắt, trạng thái hơi mơ hồ, hỏi: "Cháu là ai thế?"
Lý Khoa đang định nói thì Ngô Bình đã cắt ngang, nói: "Không phải là bệnh nặng, có thể chữa".
Sau khi trúng gió thì ông cụ thiếu máu lên não, một phần não bị tổn hại nên để lại một số di chứng.
Lý Khoa mừng như điên: "Vậy sao? Tốt quá! Cấp trên của tôi sắp đến rồi, chúng ta ra ngoài đợi đi!"
Khi ra đến phòng khách, người phụ nữ trung niên đang xem soap opera, xem rất say sưa.
Ngô Bình không muốn đợi ở đây nên hai người lấy cớ hút thuốc rồi đi ra cầu thang.
Sau khi châm điếu thuốc, anh hỏi Lý Khoa; "Cấp trên của anh chính là Sở trưởng Sở tình báo mà mọi người hay đồn sao?"
Lý Khoa cười nói: "Có bốn hệ thống tình báo, chúng tôi phụ trách thu thập tình báo trong nước, đủ thứ việc to việc nhỏ. Chúng tôi chịu sự quản lý của Bộ Công an và Cục Bảo an quốc gia, bên ngoài gọi chúng tôi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444469/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.