Ngô Bình gật đầu: “Đúng vậy, cô có thể chất thuần hàn, thể chất này rất kỵ phái mạnh”.
Nhậm San San vội hỏi: “Phải chữa thế nào?”
Ngô Bình nhìn cô ấy rồi nói: “Thật ra rất đơn giản, cô hãy trao lần đầu của mình cho người đàn ông mà cô thích, thể chất ấy tự khắc biến mất thôi”.
Nhậm San San nghệt mặt ra, Đường Tử Di ngồi cạnh đó cũng thoáng ngạc nhiên, kiểu chữa bệnh gì vậy?
Nhậm San San đỏ mặt hỏi: “Không còn cách nào khác ạ?”
Ngô Bình: “Không, chỉ có cách ấy thôi”.
Nhậm San San cau mày: “Nhưng tôi rất ghét đàn ông nên không thể tiếp xúc được”.
“Chuyện này đơn giản, cô hãy tìm người nào mà mình ưng ý rồi dẫn anh ta tới gặp tôi. Tôi sẽ có cách cho cô tạm thời không ghét anh ta nữa”, Ngô Bình cười nói: “Cô có số của tôi rồi nhỉ, cứ tìm người đi rồi gọi cho tôi”.
Nói rồi, anh đứng dậy rời đi, để một mình Nhậm San San đờ đẫn ở lại.
Rời khỏi toà nhà, Đường Minh Huy nhìn đồng hồ rồi nói: “Ngô Bình, chúng ta đi gặp một nhà sưu tầm đi”.
Ngô Bình tò mò hỏi: “Ai thế ạ?”
Đường Minh Huy: “Người Mỹ gốc Viêm Long, mẹ người này là chủ của tập đoàn lớn nhất nước Mỹ, còn cậu ta chuyên mảng kinh doanh các tác phẩm nghệ thuật”.
Ngô Bình: “Ra là người Mỹ, lần này ông ta tới mua vật sưu tầm ạ?”
Đường Minh Huy: “Chính xác hơn là chúng ta phải trao đổi ít đồ sưu tầm. Cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444431/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.