Ngô Bình: “Ra là thế, nhưng cổ đông ở vịnh Bạch Long không chỉ có một mình tôi, chuyện này tôi cần phải bàn với họ đã”.
“Sao cơ?”, Trần Vĩnh Chân nhìn anh: “Nhưng tôi nghe nói cổ đông của dự án này chỉ có ba người thôi mà, ngoài Trác Khang ra thì còn ai nữa?”
Ngô Bình cười lạnh, hoá ra Trần Vĩnh Chân cũng đã điều tra rõ ràng rồi, anh nói: “Còn chứ, cổ động thật sự của căn biệt thự đó là Đông Phật tiên sinh”.
Trần Vĩnh Chân biến sắc mặt nói: “Đông Phật tiên sinh! Anh Ngô quen người này sao?”
Ngô Bình nhìn thẳng vào mắt anh ta: “Đông Phật tiên sinh là sư phụ của tôi”.
Trần Vĩnh Chân ngẩn ra rồi gật gù: “Nói vậy là anh Ngô không bán đúng không?”
Ngô Bình lắc đầu: “Tôi cũng lực bất tòng tâm, đành xin lỗi anh Trần vậy”.
Trần Vĩnh Chân thở dài nói: “Tiếc quá!”
Anh ta đứng dậy: “Nếu là nhà của Đông Phật tiên sinh thì thôi vậy, anh Ngô, cô Đường, tôi xin phép!”
Anh ta nói rồi đi luôn, như có việc gì gấp lắm.
Ngô Bình nhìn chăm chú ra ngoài cửa sổ thì thấy anh ta lên một chiếc xe, sau đó mới nói với Đường Tử Di: “Tử Di, tôi phải đi theo dõi anh ta, cô về trước đi”.
Đường Tử Di gật đầu: “Anh cẩn thận đấy!”
Ngô Bình đi xống dưới rồi bắt một chiếc taxi đi theo Trần Vĩnh Chân.
Đường đông nên chiếc xe của Trần Vĩnh Chân không đi nhanh được, kỹ thuật của tài xế taxi rất khá, không bao lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444415/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.