“Quỳ xuống”, Ngô Bình lạnh lùng ra lệnh.
Hai kẻ đó đưa mắt nhìn nhau, người bên trái trầm giọng nói: “Anh bạn, tôi là…”
Ngô Bình huơ tay một cái, hai đạo Chỉ Phong đánh vào đầu gối một trong hai kẻ kia. Kẻ đó kêu lên một tiếng rồi quỳ sụp xuống đất.
Gã còn lại thấy Ngô Bình ra tay thâm độc như vậy thì vội vã quỳ xuống, toàn thân không ngừng run rẩy.
Lãnh Kình Phong kinh ngạc: “Là chiêu thức của Niêm Hoa Chỉ sao?”
Lãnh Như Yên vội đáp: “Bố, Niêm Hoa Chỉ của con cũng là được Ngô Bình giúp đỡ nên gần đây mới có nhiều tiến bộ”.
Lãnh Kình Phong cười lớn: “Giỏi, rất giỏi!”
Lãnh Kình Phong đi tới trước mặt hai kẻ đang quỳ, không nói hai lời mà giáng hai chưởng vào đầu chúng.
Hai kẻ đó không kịp giãy giụa, lăn đùng ra đất.
Giờ chỉ còn lại kẻ tên là Bruce. Hắn ta mặt không biến sắc, nói với Ngô Bình: “Anh bạn trẻ, tôi không liên quan đến việc này, là do Quách Bảo Hưng nhờ cậy nên tôi mới tới”.
“Vậy sao?”, Ngô Bình đứng trước mặt hắn, khoảng cách giữa hai người không tới một mét.
Bruce cười nói: “Anh bạn, chúng ta không nhất thiết phải động tay chân”.
Ngô Bình nhìn vào mắt Bruce, hỏi: “Không phải biết thôi miên sao? Thử thôi miên tôi xem”.
Bruce cười đáp: “Anh bạn, xin đừng đùa như vậy. Thuật thôi miên không thể dễ dàng khai triển, hãy nhìn vào chiếc nhẫn trên tay tôi…”
Ngô Bình liếc nhìn chiếc nhẫn trên tay hắn. Chiếc nhẫn loé lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444410/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.