Lãnh Kình Phong mừng ra mặt. Ông ấy trước giờ say mê võ thuật, vô cùng tôn kính những cao thủ giỏi hơn mình. Ông ấy cảm thán: “Quá giỏi, trẻ thế này mà đã tới đẳng cấp tông sư. Nghĩ lại chú từ nhỏ đã cực khổ luyện võ, giờ đã năm mươi tuổi đầu mà vẫn còn ở cảnh giới Khí, haizzz”.
Ngô Bình đáp: “Chú đừng lo lắng nhiều, cứ nghỉ ngơi vài ngày. Ngày mai tiếp tục uống thuốc, chỉ sau ba đến năm ngày nữa là sẽ khoẻ lại”.
Lãnh Kình Phong mệt mỏi gật đầu.
Ngô Bình và Lãnh Như Yên đi ra khỏi phòng. Người nhà họ Lãnh thi nhau tới cảm ơn Ngô Bình.
Một người thanh niên bước tới, đột nhiên quỳ sụp xuống trước mặt Ngô Bình làm anh hết hồn.
Lãnh Như Yên thốt lên: “Tiểu Thương”.
Cậu thanh niên này không ai khác chính là em trai Lãnh Như Yên – Lãnh Thương. Cậu vừa từ nước ngoài vội vã trở về.
Lãnh Thương: “Ngô đại ca, cảm ơn anh! Em không biết phải cảm ơn anh thế nào nên sẽ dập đầu lạy anh một cái”.
Ngô Bình vội vã dìu cậu đứng dậy, nói: “Không cần phải làm vậy, mau đứng dậy đi”.
Lãnh Thương đứng dậy, cười nói: “Chị, lần trước chị nói có người theo đuổi chị. Chính là anh ấy phải không?”
Ngô Bình không thể tin nổi. Anh theo đuổi Lãnh Như Yên? Chuyện gì vậy?
Lãnh Như Yên mặt đỏ như gấc, đáp: “Chuyện ở đâu ra thế, mau vào chăm sóc bố đi!”
Lãnh Thương vâng một tiếng rồi quay lưng đi vào phòng bố.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444408/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.