Vừa hay Ngô Bình đều đáp ứng được hết những yêu cầu này, anh luyện đến sáng sớm, đầu ngón tay bắt đầu có lớp sương mờ che phủ. Đó là do canh khí quá mạnh nên làm chấn động không khí, tạo ảo giác cho người nhìn.
Để luyện Ngưng Huyết Chỉ, Ngô Bình đã bắt một con chuột để thử nghiệm. Nhờ có khả năng nhìn xuyên thấu mà anh đã nắm rõ nguyên lý của Ngưng Huyết Chỉ. Thật ra chỉ cần sức mạnh đạt tới một mức độ nhất định là có thể phá vỡ tế bào máu huyết, khiến chất làm đông máu được phóng ra ồ ạt, tiểu cầu tập trung lại, cuối cùng gây tắc động mạch trên diện rộng.
Nhất là các tĩnh mạch nhỏ, chúng sẽ tắc nhanh hơn. Con chuột bị Ngô Bình điểm một cái đã nằm im bất động sau mấy phút, mắt nó đỏ ngầu, toàn thân co quắp, loáng cái đã đi đời nhà ma.
“Oa, Ngưng Huyết Chỉ này tàn độc quá!”, Ngô Bình lẩm bẩm.
Vì đã uống quá nhiều rượu nên sau khi luyện xong Ngưng Huyết Chỉ là Ngô Bình về phòng nghỉ ngơi luôn, tới sáng bảnh anh mới dậy.
Trong lúc đang ngủ, Ngô Bình cảm thấy có thứ gì đó mềm mại lướt qua mặt mình, anh giơ tay lên túm lấy rồi mở mắt ra thì trông thấy Đường Tử Di.
Cô ấy đỏ mặt, không vùng tay ra mà nói: “Dậy thôi anh, em đã bảo người chuẩn bị đồ ăn sáng cho anh rồi, anh dậy ăn đi”.
Ngô Bình ngồi dậy rồi hỏi: “Hồng Lăng đâu?”
Đường Tử Di: “Cô bé đang chơi ở sân sau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444354/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.