“Anh, nhóm người hôm qua đã tới tận nhà tìm em, bảo là có lô hàng quý”.
Ngô Bình cau mày: “Nếu họ không phải lũ ngốc thì thừa biết chúng ta đã phát hiện ra hàng giả từ hôm qua rồi, sao vẫn dám mò đến nhỉ?”
Đường Tử Di: “Em không biết, nhưng họ cho người mang đến một bức thư pháp, em nhờ người kiểm tra thì là hàng thật”.
“Hả?”, Ngô Bình thấy rất lạ: “Rốt cuộc họ đang có ý đồ gì?”
Đường Tử Di: “Anh rảnh thì qua đây một lúc đi”.
Ngô Bình: “Được, tôi sẽ đến ngay”.
Ngắt máy xong, anh không ở lại ăn với Trần Lăng Sương nữa mà tới nhà họ Đường.
Có một người đàn ông trung niên đang ngồi trong phòng khách của sơn trang Vân Đỉnh. Đường Minh Huy cầm bức thư pháp mà lưu luyến không rời.
Ngô Bình vừa đến, người đó đã lạnh mặt rồi cười hỏi: “Đây là?”
Đường Tử Di: “Đây là anh Ngô, bạn của tôi”.
Ngô Bình gật đầu với người đàn ông rồi cười nói: “Nghe nói có một bức thư pháp quý nên tôi mới qua xem”.
Đường Minh Huy đưa ngay cho Ngô Bình rồi nói: “Ngô Bình, cháu thấy bức này thế nào?”
Ngô Bình khởi động khả năng nhìn xuyên thấu, đây là một bức tranh cuốn, anh không hiểu về thư pháp lắm, nhưng bức này thật sự có hơi hướng của triều Đường.
Anh lại nhìn chữ viết thì thấy nó có ý cảnh đặc biệt, đây là một năng lực mới sau khi anh có thần giác.
Nhưng anh đã phát hiện ra một điểm kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444343/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.