Trong số các truyền thừa mà Ngô Bình nhận được cũng có phương pháp xem bói xem tướng. Chẳng qua anh dồn hết tinh lực vào y thuật và võ công, còn những mảng khác chỉ xem sơ qua, chưa đi sâu vào nghiên cứu.
Anh nhẹ nhàng nói: “Tôi biết một chút thôi, nhưng cũng đủ để nhìn thấu trò vặt của người đó”.
Đường Thời Lộc trầm ngâm đáp: “Khi ông ấy rời đi còn để lại một câu nói, rằng sau này sẽ cử một người đến đây, còn tôi phải tuân theo mệnh lệnh của người này vô điều kiện, bằng không sẽ gặp phải hoạ lớn!”
Ngô Bình hỏi: “Vậy là người này đã xuất hiện, còn là Đường Minh Vũ nói với ông?”
Đường Thời Lộc gật đầu: “Minh Vũ đã đưa cho tôi xem một chuỗi hạt, chính là đồ của vị cao nhân ấy. Nó còn nói cao nhân đã cử một người đại diện đến đây, bảo tôi giao toàn bộ tài sản của nhà họ Đường cho nó quản lý”.
“Ông có tin không?”, Ngô Bình hỏi.
Đường Thời Lộc thở dài: “Nói thật thì nửa tin nửa ngờ”.
Ngô Bình lắc đầu: “Đây là cục diện liên hoàn, nếu ông tin thì chẳng khác gì dâng hết tài sản trong tay mình cho người khác”.
Đường Thời Lộc đáp: “Nhưng Minh Vũ không phải là người ngoài, nó là con trai tôi”.
“Đó là con trai ông ư?”, Ngô Bình đột nhiên hỏi.
Đường Thời Lộc sững sờ, ngạc nhiên nhìn Ngô Bình: “Cậu nói gì cơ?”
Ngô Bình nói: “Ý tôi là, Đường Minh Vũ không phải là con trai ruột của ông!”
“Không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444304/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.