Ngô Bình: “Chúng ta là bạn mà, đừng khách sáo!”
Đường Minh Huy cũng đang ngây người, như nhớ lại chuyện gì đó, ông ấy chợt nói với Ngô Bình: “Ngô Bình, chú nhớ ra chuyện này”.
“Dạ, chú nói đi”, Ngô Bình nói.
Đường Minh Huy sắp xếp lại suy nghĩ rồi nói: “Khoảng nửa năm trước, có một lần bố chú uống say đã nói với chú một câu rất lạ. Khi ấy, chú không để tâm, chỉ nghĩ là lời say rượu thôi”.
Ngô Bình tò mò hỏi: “Ông cụ đã nói gì ạ?”
Đường Minh Huy đáp: “Bố chú bảo nhà họ Đường có thể trỗi dậy được như ngày hôm nay là vì được một cao nhân chỉ dẫn. Cao nhân đó như thần tiên vậy, pháp lực rất cao cường”.
“Vị cao nhân đó ở cạnh bố chú nửa năm. Trong nửa năm đó, nhà họ Đường đã phất lên nhanh chóng và huy hoàng đến tận hôm nay. Nhưng trước lúc đi, vị cao nhân đó đã nói sẽ có một ngày, ông ấy cử một người tới. Người này thay mặt cho ông ấy nên bố chú phải nghe lời tuyệt đối, không thì sẽ tan cửa nát nhà”.
Nói đến đây, ông ấy nhìn Ngô Bình: “Ngô Bình, cháu nói xem chuyện này có phải là thật không? Hay vì người đó đã xuất hiện rồi, nên bố chú mới thay đổi tính cách như thế?”
Ngô Bình cũng thấy hơi khó tin, sự giàu có như ngày hôm nay của nhà họ Đường lại nhờ vào chỉ dẫn của một cao nhân ư?
Anh suy nghĩ rồi nói: “Chắc chỉ là lời nói lúc say thôi ạ”.
Đường Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444301/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.