Ngô Bình cười nói: “Chúc mừng, chắc đó là sản nghiệp mà ông cô rất coi trọng”.
Đường Tử Di gật đầu: “Công ty này tư vấn sưu tầm cho hơn ba nghìn hộ gia đình giàu nhất nước mình. Hầu hết đồ sưu tầm của họ đều để ở đấy, lợi nhuận rất khả quan, đó là sản nghiệp chính của nhà họ Đường”.
Nói đến đây, cô ấy và Ngô Bình đã đi sang một toà nhà khác.
“Ông bảo, ông đã cất giữ khá nhiều nhân sâm, bảo anh tự đi chọn đấy”.
Ngô Bình ngạc nhiên: “Sưu tầm cả nhân sâm ư?”
Đường Tử Di cười nói: “Vâng, ông em sưu tầm nhiều thứ lắm, tẩu hút thuốc, gỗ mun và nhiều thứ khác, nói chung cứ thích là ông sưu tầm hết thôi. Anh thấy đấy, sơn trang Vân Đỉnh rộng vậy, đã xây mười mấy khu sưu tầm rồi mà có đủ đâu. À, ông em bảo lát anh có thể lấy vàu củ nhân sâm mang về”.
Ngô Bình cảm thán: “Đúng là giàu nứt đố đổ vách!”
Nhưng anh đang rất hiếu kỳ không biết nhân sâm mà ông Đường Tử Di sưu tầm thuộc cấp nào.
Khi hai người đi đến trước một căn nhà nhỏ màu xanh, bảo vệ đứng bên ngoài nhìn thấy Đường Tử Di thì vội đứng dậy chào hỏi”.
“Chào cô chủ!”
Đường Tử Di gật đầu: “Ông bảo tôi đến lấy đồ, mở cửa ra”.
Người bảo vệ nhanh chóng mở cửa, sau đó mời Đường Tử Di và Ngô Bình vào. Vừa vào trong, họ đã thấy một hành lang dài, cứ đi một đoạn lại có một cánh cửa, trước mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444298/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.