Từ Quý Phi đang định nói thêm gì đó nhưng Ngô Bình đã ngăn lại. Anh nói: “Hai vị, huyết chi này tôi nhường lại cho các vị. Tôi còn có việc, xin cáo từ!”
Nói rồi, anh kéo Từ Quý Phi quay về.
Bạch Triển Linh nhìn theo bóng lưng hai người họ, hừ lạnh: “Làm bộ làm tịch!”
Bạch Triển Anh khẽ lắc đầu, nói: “Anh Hai, không cần biết thật hay giả, thử một lần thì cũng có mất gì đâu. Giờ thì hay rồi, người ta rõ ràng là giận anh, không thèm đi cùng em nữa rồi”.
Bạch Triển Linh: “Không đi thì thôi. Được rồi, chúng ta mau chóng cầm huyết chi về nhà, ông cụ Mạc vẫn đang chờ đấy”.
Thời gian gấp gáp nên hai anh em nhà họ Bạch lập tức quay về nhà.
Trong một diễn biến khác, Từ Quý Phi cũng đã về đến nhà, thở dài nói: “Hôm nay vốn là cơ hội tốt để kết giao với nhà họ Bạch, chỉ tiếc là…”
Ngô Bình nhìn Từ Quý Phi, đáp: “Anh Ba yên tâm, bọn họ chắc chắn sẽ quay lại cầu xin em”.
Từ Quý Phi ngẩn người ra, hỏi lại: “Cầu xin?”
Ngô Bình: “Bác sĩ đưa ra kiến nghị sử dụng huyết chi để cứu bệnh nhân cũng có trình độ rất cao, chỉ tiếc là ông ấy không hoàn toàn hiểu rõ dược tính của huyết chi. Loại dược liệu này nếu không dùng đúng phương pháp để thanh tẩy thì bản thân nó còn có một số độc tính. Độc tính này rất dễ kết hợp với các chất độc khác để tạo nên một chất độc mạnh hơn”.
Từ Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444226/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.