Ngô Bình ngạc nhiên, anh tiếp tục quan sát Hồng Lăng bằng đôi mắt xuyên thấu thì phát hiện đúng là thể chất của cô ấy rất đặc biệt, cô ấy không chỉ đả thông hết kinh mạch cấp hai, mà còn đả thông được một phần kinh mạch cấp ba rồi.
“Đây là tiên cốt à?”, Ngô Bình chợt nghĩ đến một loại thể chất thuộc kiểu sinh ra để tu hành, ngay khi ăn cơm hay ngủ cũng có thể đột phá, cực kỳ hiếm gặp.
Lịch sử có ghi chép rằng phải ba, bốn trăm năm mới có một người như thế xuất hiện. Ví dụ như Trương Tam Phong của đầu triều Minh, tổ sư Đạt Ma của triều Đường, hay Sở Bá Vương của triều Tần.
Bây giờ, Hồng Lăng vẫn còn ít tuổi, khi nào cô ấy trưởng thành thì tự nhiên kinh mạch cấp ba sẽ được đả thông hết, đến lúc ấy, tu vi của cô ấy cũng tăng cao.
Ngoài kinh ngạc ra thì Ngô Bình còn tò mò muốn biết sư phụ của Hồng Lăng là ai nên anh hỏi: “Hồng Lăng, sư phụ cô giỏi lắm à?”
Hồng Lăng lắc đầu: “Sư phụ có đánh lại tôi được đâu, nhưng người cũng giỏi lắm, từ nhỏ tôi đã sợ người rồi”.
Ngô Bình gật đầu: “Khổ thân, sắp tới cô muốn ăn gì, chơi gì thì cứ nói với tôi nhé”.
Hồng Lăng sáng mắt lên, cô ấy vẫn còn nhoẻ nên đương nhiên vẫn thích chơi đùa: “Thế từ giờ tôi gọi anh là anh trai nhé, anh trả hết chi phí ăn chơi cho tôi”.
Ngô Bình bật cười: “Cô cũng biết tính toán ra phết đấy nhỉ”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444193/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.