Đinh Sâm đánh sướng tay rồi thì Lư Tuấn Phi cũng đã bất tỉnh.
Từ Quý Phi nói: “Chú em, anh xin lỗi chú chuyện hôm nay. Thế này đi, để anh bảo Trác Khang bồi thường cho chú”.
Ông ba đã ra mặt thì Ngô Bình không thể từ chối được: “Bồi thường thì thôi, mọi người không đánh thì không quen nhau, uống vài chén là được rồi”.
Trác Khang mừng rỡ nói: “Đúng đúng, đi uống thôi”.
Ba bọn họ cùng đám đàn em rời khỏi nhà của Lư Tuấn Phi.
Thấy Ngô Bình vẫn lành lặn đi ra ngoài, hơn nữa còn cười nói với Trác Khang, tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Tôn Tinh lắp bắp: “Không thể nào… Chuyện gì thế này?”
Ngô Bình phớt đám Vương Kiêu Đằng rồi nhìn về phía Lãnh Như Yên. Cô ấy vẫn chưa đi, vì câu nói đầy trượng nghĩa lúc trước mà anh có ấn tượng khá tốt với cô gái này, huống hồ cô ấy còn rất đẹp.
“Cô Lãnh, chúng tôi đi uống rượu, cô có muốn đi cùng không?”, Ngô Bình mỉm cười mời.
Lãnh Như Yên không biết Từ Quý Phi, mà chỉ biết Trác Khang nên gật đầu đồng ý ngay: “Vậy phiền mọi người rồi”.
Trác Khang cười nói: “Phiền gì đâu, người đẹp như cô càng nhiều càng tốt!”
Bọn họ cùng bước lên một chiếc xe sang trọng, chiếc xe này rất dài, ghế làm bằng da thật đủ chỗ cho bảy người ngồi.
Ngô Bình giới thiệu cho Lãnh Như Yên: “Đây là ông ba nhà họ Từ!”
Lãnh Như Yên hoảng hốt, tông sư Từ ư? Cô ấy vội vàng lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444162/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.