Ngón tay cái của Ngô Bình điểm vào lòng bàn tay của Kiều Ba, một luồng sức mạnh cực kỳ sắc bén đã bùng nổ.
“Ầm!”
Máu bắn tung lên, lòng bàn tay của Kiều Ba đã bị thương, ông ta gào lên rồi nhanh chóng lùi lại. Nhưng Ngô Bình đã đuổi theo rồi tung chiêu Kim Cương Long Trảo Thủ vào ngực ông ta.
“Phụt!”
Lưng Kiều Ba nhô lên, cột sống lưng, tim và phổi đều nát bét.
Người ông ta mềm nhũn ngã xuống đất.
Hai người đứng cạnh ông ta thấy thế thì sợ hãi rồi lùi lại, sau đó ngạc nhiên nhìn Ngô Bình.
Tấn công xong, Ngô Bình cũng lùi lại rồi nhìn hai người kia: “Kiều Ba đã chết, hai người còn muốn đánh tiếp không?”
Người đứng phía bên trái đáp: “Người đã chết rồi thì chúng tôi cũng không ở lại nữa”.
Ngô Bình nói: “Dưới sông có một cái xác, là người của các ông đấy, vớt về đi”.
Người đó im lặng rồi đi ra sông vớt xác, sau đó nhanh chóng rời đi.
Người còn lại cũng thở dài một tiếng rồi nói: “Kiều Ba tính sai rồi”, dứt lời, người đó cũng bỏ về.
“Khoan đã”, Ngô Bình gọi người đó lại.
Người đó sầm mặt hỏi: “Cậu bạn muốn giữ tôi lại à?”
Ngô Bình: “Ông về bảo với đám đệ tử của Kiều Ba là nếu họ muốn trả thù thì trong vòng ba ngày tới cứ đến tìm tôi! Quá thời gian ấy, nếu họ còn dám bén bảng đến, tôi sẽ đến tận nhà từng người để hỏi thăm đấy. Còn nữa, ông mang xác của Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444119/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.