Cuối cùng là khu S, đá ở đây có giá trên trời, bét nhất cũng phải tiền triệu, chục triệu hay thậm chí cả trăm triệu! Khu S còn có mấy nơi để trưng bày “Ngọc vương”, những viên ngọc này đều có tên, nào là Tam Hoàng Ngũ Đế, Bắc Đẩu Thất Tinh… Hàng bán ra ở đây rất ít, mỗi tháng chỉ có mấy chục đơn, nhưng đều là đơn giá trị cao. 
 Nghe thấy thế, Ngô Bình cười nói: “Xem ra chúng ta phải bắt đầu từ khu B thôi”. 
 Đường Tử Di gật đầu: “Đúng vậy, khu C và khu D đều là hàng phổ thông, dành cho dân không chuyên nên chúng ta sẽ bắt đầu từ khu B”. 
 Hai người đi đến khu B, đá ở đây đều được bày trên kệ với giá công khai từ một đến hai nghìn, ngoài ra cũng có từ bảy nghìn đến cả chục nghìn. 
 Trước khi đến đây, Ngô Bình đã xem qua mấy cuốn sách về ngọc rồi. Trí nhớ của anh rất tốt nên đã thuộc hết nội dung, từ hốc tinh thể mã não, thạch anh, hổ phách… có thể nói bây giờ, anh cũng được coi là dân chuyên rồi. 
 Ngô Bình xem liên tiếp mấy tảng đá mà vẫn không cược được tảng nào! Đây cũng chính là lý do nơi này không xẻ đá ra, mục đích là muốn người mua chấp nhận mạo hiểm, như vậy họ mới không bị lỗ. 
 Ngô Bình vừa đi vừa ngắm, sau khi nhìn xuyên thấu cả trăm tảng đá, cuối cùng đã có một tảng thu hút sự chú ý của anh. 
Tảng đá này không lớn, giá chỉ ba nghìn bảy, bên trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444101/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.