Đổ Thạch Thành thu hút rất nhiều dân chơi ngọc đến, hầu hết họ đều không quản ngại xa xôi chỉ để thử cảm giác kích thích từ thú vui này.
Chiếc xe phóng nhanh trên đường cao tốc, nhưng Ngô Bình luôn giữ vận tốc ở khoảng 130 km/h.
Hơn hai tiếng sau, chiếc xe đã dừng trước cánh cửa lớn của Đổ Thạch Thành. Cửa ở đây được xây dựng rất hoành tráng, hai bên còn có hai con sư tử làm bằng ngọc rất cao, thoạt nhìn trông rất oai phong.
Hiện giờ đang có rất nhiều những chiếc xe sang đỗ ở bên ngoài, so ra thì chiếc S5 của Ngô Bình không là gì cả.
Anh gọi cho Đường Tử Di, biết Ngô Bình đang ở bên ngoài, cô ấy cười nói: “Anh, anh chờ một chút, em sẽ xuống đón anh ngay”.
Vài phút sau, Đường Tử Di ngồi trên một chiếc xe điện đi ra rồi vẫy tay với Ngô Bình.
Anh ngồi xuống cạnh cô ấy rồi hỏi: “Cô đến sớm thế à?”
Đường Tử Di cười đáp: “Em cũng mới đến thôi, chúng ta đi gặp bố em nhé”.
Chiếc xe điện đi qua một khoảng xanh rồi tiến tới trước một toà nhà ba tầng. Tầng một là tiệc buffet và nơi nghỉ ngơi, hiện giờ đang có vài người ngồi ở đó, Đường Tử Di lập tức dẫn Ngô Bình đi về phía ấy.
Một người đàn ông trung niên khôi ngô trong số đó đứng dậy trước rồi nhanh chân ra đón Ngô Bình, cách anh khoảng bảy, tám bước thì ông ấy đã giơ tay ra: “Tiểu Ngô phải không, cuối cùng thì tôi cũng được gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444099/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.