Ngô Bình: “Uống thuốc thì có hiệu quả khá chậm nhưng ít nguy hiểm hơn phẫu thuât. Giờ tôi sẽ kê đơn, mỗi ngày ít nhất phải uống một lần nhé!”
Ngô Bình kê đơn xong thì đi luôn, Vệ Thanh Ảnh tiễn anh ra ngoài cổng.
“Đã điều tra ra người hạ độc chưa?”, trên đường đi, Ngô Bình tiện miệng hỏi.
Vệ Thanh Ảnh gật đầu: “Tra ra rồi, nhưng ông tôi đang buồn”.
Ngô Bình: “Cô Vệ nên biết cách bảo vệ bản thân, nếu cần thì cứ đến tìm tôi hoặc gọi điện cũng được, tôi sẽ đến ngay”.
“Cảm ơn anh!”, Vệ Thanh Ảnh thật lòng nói.
Cô ấy cho một chiếc xe đưa Ngô Bình đến bến xe. Hôm nay, anh buộc phải về nhà, bệnh ung thư dạ dày của mẹ anh cần được điều trị tiếp, không thể để cách lần điều trị trước quá lâu được.
Khi anh về đến nhà thì đã là buổi chiều. Vừa vào phòng khách, anh đã nhìn thấy Chu Thanh Nghiên đang ngồi học toán với Ngô Mi.
“Anh Ngô”, Chu Thanh Nghiên mỉm cười rồi đứng dậy chào Ngô Bình.
Ngô Mi nói: “Anh, chị Nghiên đến giúp em làm bài tập”.
Bấy giờ, Ngô Bình mới nhớ Chu Thanh Nghiên từng nói cô ấy có thể dạy kèm môn toán cho Ngô Mi nên vội nói: “Cô Chu, phiền cô rồi!”
Chu Thanh Nghiên nói: “Anh Ngô đừng khách sáo, sau này anh cứ gọi tôi là Thanh Nghiên thôi”.
Sau đó, cô ấy nói tiếp: “Tôi đã nhờ hiệu trường xếp lớp mới cho Ngô Mi rồi, vài hôm nữa là em ấy có thể đi học bình thường. Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444094/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.