Một niệm sinh ra, lưới trời thành lập 
Trong mắt thiếu niên hiện lên một tia hoảng sợ, cậu ta muốn nói chuyện, nhưng lại không thể mở miệng được, chỉ có thể phát ra giọng mũi "ưm ưm". 
"Ngươi rất to gan, tuổi còn nhỏ mà đã dám đánh chết người." Ngô Bình nhìn cậu ta: "Ngươi kiêu ngạo, khó dạy bảo như vậy, cha mẹ ngươi nhất định không phải người thường, hiện tại ta cho ngươi một cơ hội, ngươi có thể để họ ra mặt." 
Thiếu niên cảm thấy mình có thể mở miệng, chỉ vào Ngô Bình và hét lên: "Cho dù ngươi có khả năng phi thường thì cũng chẳng là gì trước mặt cha mẹ ta, ngươi cứ chờ đó!" 
Cậu ta lấy ra một miếng ngọc bội từ trong người và ném thẳng xuống đất. Ngọc bội vỡ vụn và một luồng ánh sáng bay ra, đó hắn là một tín hiệu được truyền đi. 
Chưa đầy một phút đã có hai người đàn ông và một người phụ nữ xuất hiện ở cuối khu rừng, cả ba người đều không phân biệt được tuổi tác, nhìn như mới ngoài đôi mươi. Một người trong đó có bộ rau đen dày, han ta liếc nhìn Phùng Tiêu Tử và nói: "Tiêu Tử, không phải ta đã nói là chỉ khi tính mạng gặp nguy hiểm mới được phép đập vỡ ngọc bội sao?" 
Người phụ nữ lắc đầu: “Đứa nhỏ này quá tùy hứng.” 
Phùng Tiêu Tử lập tức chỉ vào Ngô Bình và hét lên: "Cha, mẹ, chú, người này muốn giết con!" 
Người đàn ông có râu nhìn Ngô Bình với ánh mắt trịch thượng, hắn ta hoàn toàn không coi Ngô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3744848/chuong-6865.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.