Ngô Bình cau mày: "Ngươi bảo Trọng Tiêu mượn cây đinh sao?" 
Lão tổ Cửu Khúc nói: "Tất nhiên, ta chỉ mượn thôi. Nhưng Trọng Tiêu nói rằng Đường Thi Nô không muốn cho mượn, hắn cần phải tìm cách khác." 
Đường Thi Nô nhớ lại, đúng là Trọng Tiêu đã đề cập đến việc muốn mượn cây đinh dùng một thời gian, nhưng cô ta đã từ chối. Bảo bối quý giá như vậy không thể để rời khỏi người dù chỉ trong chốc lát, đương nhiên cô ta sẽ không cho người không quen biết mượn. 
Ngô Bình nói: "Tên Trọng Tiêu này không mượn được, nên muốn giết ngươi." 
Lão tổ Cửu Khúc nói: "Lúc đó hắn mở miệng đòi một nửa báu vật. Nhưng ta không đồng ý, cuối cùng quyết định chia cho hắn bốn phần." 
Ngô Bình biết lao tổ Cửu Khuc không cần phải nói dối, liền hỏi: "Nơi đó còn ở đó không?" 
Lão tổ Cửu Khúc gật đầu: "Tất nhiên là còn, nó ở ngay đây. Ta đã chuyển trận pháp Cửu Khúc đến đây chỉ để canh gác nơi đó, ngăn không cho người khác tìm thấy nó." 
Ngô Bình buông tay ông ta ra, nói: "Lão tổ, ngươi đưa ta đến đó, viên T Thiên Đan này sẽ là của ngươi." 
Lão tổ Cửu Khúc nhìn Ngô Bình, cắn răng nói: "Tuy rằng Tề Thiên Đan quý giá, nhưng ta cũng không nhất thiết phải dùng nó." 
Ngô Bình cười nói: "Ta là người rất biết lý lẽ, nếu ngươi dẫn ta tới đó, ta có thể dùng đinh trấn áp sinh linh đáng sợ đó." 
Lão tổ Cửu Khúc im lặng một lúc rồi nói: "Ta muốn được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3740999/chuong-6852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.