Ngô Bình: "Cái này bình thường." Anh chắp tay nói: "Thiên Đế, mời!"
Thiên Đế khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng đấm một quyền, một luồng gió đến gần, ngực Ngô Bình đột nhiên lún xuống, xuất hiện một vết lõm thật sâu.
Ngô Bình rên rỉ, phun ra một ngụm máu.
Anh lau máu trên khóe miệng, nói: "Đúng là Thiên Đế, sức mạnh của trời đất đều có thể để cho ngài sử dụng!"
Thiên Đế xòe lòng bàn tay phải ra, sau đó năm ngón tay nhéo lại, một bàn tay to lớn có ánh sáng màu vàng xuất hiện trên đầu Ngô Bình, chộp về phía anh. Nếu để bị bắt lấy, anh nhất định sẽ bị gãy xương đứt gân.
Anh lập tức rời khỏi nơi đó, đồng thời sử dụng quyền uy suy yếu của mình, hơi thở của Thiên Đế lập tức bị suy yếu. Đồng thời anh cũng đấm ra một quyền, hàng
trăm cái bóng của năm đấm xuất hiện, đánh về phía Thiên Đế từ các hướng.
Thiên Đế không thể né tránh, dùng tay tạo ấn và tạo thành 64 mai rùa quanh người để bao vây bảo vệ hắn ta.
"Bùm bùm bùm!"
Sau một loạt tiếng trầm vang, mai rùa vỡ tan, bóng dáng của Ngô Bình cũng xuất hiện ở bên cạnh Thiên Đế, giơ nắm đấm lên tấn công.
"Bùm bùm bùm!"
Hai người đấm đá, đánh đến không thể tách rời. Võ đạo của Ngô Bình không hề yếu, lại thông thạo kiếm đạo. Nhưng Thiên Đế cũng không hề yếu, quyền pháp lại siêu phàm, nhất thời khó có thể quyết định được người thắng.
Trong lúc nhất thời, Ngô Bình đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658618/chuong-6764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.