Sau khi trò chuyện với Tàng Cơ một lúc thì anh lập tức rời khỏi chỗ này, xuất hiện ở ngay phía trên Tàng Cơ.
Thời gian anh vào trong này chưa đến nửa ngày, Ngọc Nương đứng ở đẳng xa vẫy tay với anh, anh lập tức bay sang đó.
“Công tử, ngài có thu hoạch được gì không?” Nhìn thấy Ngô Bình không làm sao, Ngọc Nương vô cùng vui vẻ.
Ngô Bình gật đầu, hỏi: “Cô vẫn ở đây đợi tôi?"
Ngọc Nương nói: “Dẫu sao tôi cũng phải chờ công tử ra ngoài”.
Ngô Bình cười cười, nói: “Nghỉ một lát, ăn chút gì đi."
Nói xong, anh lấy một số bàn ghế và một ít thức ăn, mời Ngọc Nương cùng ăn với anh.
Ngọc Nương chưa từng ăn đồ ăn của Nhân tộc, cô nhấm nháp những loại trái cây, thịt chín đó, lập tức cảm thấy vô cùng ngon miệng, khen: “Nếu có thời gian, tôi nhất định phải đi dạo ở nơi ở của Nhân tộc”.
Ngô Bình: “Cô có thể đến tìm tôi, tôi đưa cô đi ăn đồ ngon của Nhân tộc”
Ngọc Nương hơi hơi mỉm cười: "Vậy thì thật đa tạ công tử”.
Sau khi ăn vài món, Ngô Bình đột nhiên nói: "Tôi có một người bạn là Hồ tộc, cô ấy là Cửu Vĩ Thiên Hồ duy nhất ở Hạ Giới. Nếu tôi đưa cô ấy đến Thiên giới, không biết Thiên Hồ Tộc các người có thể cho cô ấy một chỗ dung thân không?”
Người mà Ngô Bình nói, chính là Thanh Hàm, Cửu Vĩ Thiên Hồ mà anh đã gặp lúc còn trẻ.
Ngọc Nương cười nói: "Đương nhiên là không thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658595/chuong-6741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.