Ngô Bình rút ra một cây tơ nhện từ trong miệng Nhện tộc, tơ nhện này rất cứng không bị chém đứt thậm chí nó còn rất sắc bén.
Anh suy nghĩ một lúc rồi đốt nó, nhưng cũng không có tác dụng gì. Anh dùng kiếm chém cũng rất khó đứt, thậm chí còn làm hư cả thanh kiếm quý.
Phùng Hưng Bảo cười khổ nói: “Tơ nhộn này chắc thật đấy Lý tướng quân, chúng kết thành một mảng thì càng khó phá rách hơn. Lỡ như bính lính của chúng ta bị chúng bao vây thật rất khó thoát được trong thời gian ngần.
Ngô Bình nhớ đến Thiên Nhận Chu Tỉ của mình, thứ đó còn sắc bén hơn cả tơ nhện anh đang cầm. Nhớ đến thứ anh, anh lập tức lấy ra một đoạn Thiên Nhận Chu Tị, rồi đập hai thứ này vào nhau.
Một tiếng “choang” vang lên, tơ nhện của Nhộn tộc đột ngột bị chắt đứt mà Thiên Nhận Chu Ti không có chút bị tổn hao nào.
Anh gật gù, nhanh chóng chế tơ nhện thành vào loại pháp bảo và binh khí. Anh muốn dùng Thiên Nhận Chu Tỉ để phá tơ nhện cứng của Nhện tộc.
Từ đó anh lại cho Phùng Hưng Bảo đưa ra bốn vạn tám ngàn tu sĩ Đạo Cảnh, rồi để cho họ dùng hai loại binh khí bản sao từ Thiên Nhận Chu Tỉ mục đích chuyên môn phá tơ nhện của địch.
Sau đó anh lại lấy ra Cấm Kỵ lực, hóa bốn vạn tấm ngàn người này thành Cấm Kỵ binh, tăng thực lực cho và cũng truyền lại kiếm pháp cho họ.
Thoắt cái, bốn vạn tám ngàn người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658564/chuong-6710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.