Không gian bát giác trong quán khá lớn, chính giữa đặt một lò đan, trên bàn ngọc có ba bài thuốc dân gian, trên đó đã phủ đầy bụi bặm. Chứng minh đã rất lâu rồi, không ai đến đây.
Anh vừa bước vào đã có một thiếu niên bước ra từ trong lò đan, cười nói với anh: “Xin chào công tử, ta là dược đồng đến giúp đỡ ngài luyện đan. Có chuyện gì ngài không hiểu, cứ hỏi ta”.
Ngô Bình nhìn đan đồng từ trên xuống dưới, rồi hỏi: “Ngươi là?”
Đan đồng: “Tiểu nhân chính là khí linh trong lò đan này, còn lò đan này do Đan Tổ để lại và ba phương thuốc trên bàn kia cũng do Đan Tổ sáng chế ra”.
Đan Tổ sao? Ngô Bình là thầy luyện đan, cho nên cũng đã nghe một ít thông tin vừa Đan Tổ. Đan Tổ có thành tựu Đan đạo đứng nhất trong thiên hạ, không ai bì nổi, ông ta đã cải cách mạnh mẽ về cách luyện đan. Cho đến bây giờ, có một ít phát minh của ông ta vẫn đang bị vô số các thăy luyện đan truy tìm và nghiên cứu.
Ngô Bình cười nói: "Ban đầu, ta chỉ nghĩ nơi này chỉ là một trường thi, không ngờ lại gặp đồ vật do lão già Đan Tổ để lại, đúng là niềm vui bất ngờ mà."
Đan đồng: “Thưa công tử, nhìn bề ngoài của nơi này chỉ là thi về Cửu Tử Đỉnh Đan Sư, nhưng thật ra là nơi lưu giữ truyền thừa của Đan Tố. Nhưng, truyền thừa của Đan Tổ quá cao sâu, cho nên chỉ có người đạt đủ điều kiện nhất định mới có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658543/chuong-6689.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.