Ngô Bình sờ sờ cằm: "Theo như lời người nói, có tu sĩ sống mấy trăm năm. Bọn họ có thể sống được đến bây giờ, ít nhất cũng đã cắn nuốt mấy vạn sinh linh? Cắn nuốt mấy vạn sinh linh vậy thí điểm khen thưởng hẳn là đã đủ 300 nghìn từ lâu?”
A Bạch: “Mỗi một lần Con đường Chúa tể mở ra, điểm thưởng trong tay của bọn họ sẽ bị xóa bỏ.”.
Ngô Bình thở dài: "Không ra được cửa thì ra ngoài, cứ như vậy mấy trăm năm, có thú vị không?”
A Bạch: “Thật ra bọn họ chỉ cần có thể sống được đủ lâu, thì cơ hội thông quan của bọn họ vẫn rất lớn”.
Tiếp theo, Ngô Bình lập tức dẫn theo mấy trăm tu sĩ, bắt đầu săn giết dị tộc.
Nơi này là nơi tuyệt vọng, nếu không muốn chết thì nhất định phải săn giết đối thủ, hoặc là từ bỏ, chỉ là không có ai đồng ý từ bỏ, người nào cũng muốn thông quan. Thậm chí, nếu có thể, bọn họ còn muốn vào top một trăm người có điểm thưởng, như thế là có thể lấy được giải thưởng.
Có sự gia nhập của Ngô Bình, khiến cho cao thủ của Nhân tộc nhanh chóng tăng lên nhiều, từ bốn năm chục người gia tăng lên mấy trăm người. Mà dị tộc chết ở trong tay của anh cũng càng lúc càng nhiều, một nghìn, 10 nghìn, 30 nghìn!
Người nhiều, thế lực của Ngô Bình cũng lớn, trong thời gian năm ngày ngắn ngủi, Nhân tộc cũng đã quét ngang qua nơi tuyệt vọng, một lượng lớn dị tộc bị chém giết, điểm khen thưởng của Ngô Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658532/chuong-6678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.