Ngô Bình suy nghĩ nói: “Cô đến Thái Hoàng Giáo với tôi đi! Cô không phải muốn bước vào thế lực lớn à? Thái Hoàng Giáo cũng là lựa chọn khá tốt, giáo chủ Thái Hoàng cũng là cường giả Hỗn Độn”.
Thạch Lan cười: “Được, anh đợi tôi một chút, để tôi gọi điện cho người nhà thông bác”.
Thạch Lan rất quý trọng người thân kiếp này, cô ấy nhanh chóng gọi điện thoại cho mẹ mình, dùng vài câu mềm nhẹ khuyên rồi đi với Ngô Bình qua Truyền Tống Trận, đến Thái Hoàng Giáo.
Trên một ngọn núi trong Thái Hoàng Giáo, Thạch Lan nói: “Bây giờ tôi thả Thiên Cực ra, anh cần phải kiểm soát được nó trong vòng mười phút. Nếu không, Thiên Cực có thể rơi vào tay cường giải”
Ngô Bình gật đầu: “Được!”
Đôi tay Thạch Lan niết quyết, Đạo Anh của cô lập tức xuất hiện giữa không trung. Đạo Anh vừa há mồm đã phun ra một binh khí hình kỳ lạ, nửa thân trước là hình tam lăng, nửa đoạn sau là cây gậy phóng ra hung khí ghê người! Thứ đó chính là Thiên Cực! Thiên Cực vừa xuất hiện, bầu trời đã xuất hiện đầy tia chớp màu tím đen liên tục bổ vào Thiên Cực. Cùng lúc đó, vô số khí tức của Thiên Giới ồ ạt ập đến, khiến trời và mây đổi màu.
Thạch Lan nói: “Nhanh lên!”
Ngô Bình lập tức thả Dương Thần của mình ra, Dương Thần cao hơn một vạn trượng, lập tức bắt Thiên Cực lại. Dáng vẻ của bầu trời cũng mang theo khí thế ác độc ngập bầu trời, thiêu bàn tay Ngô Bình bốc khói loãng, tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658496/chuong-6642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.