Phương Lập căm hận nói: “Chúa Tể lãnh binh đi đánh hạ thành thị, Ảnh Quốc lập tức mặt dày phái binh đi chiếm cứ các tiểu thành và thôn trấn xung quanh, thiết lập cứ điểm. Chúa Tể đã phái người đi hiệp thương với Ảnh Quốc, nhưng Ảnh Quốc chỉ nói cho có, lại không chịu lui binh chút nào”.
Ngô Bình cười lạnh: “Đông Đô liều sống liều chết, bọn họ lại đến đó ngồi mát ăn bát vàng. Chúa Tể cũng tốt tính quá!”
Phương Lập: “Ảnh Quốc không phải là Nhân Tộc thuần chủng, là dị tộc được kết hợp từ Ảnh Tộc và Nhân Tộc sinh ra, nhưng bọn chúng luôn tự cho mình là Nhân Tộc, nên vì thế mà có quan hệ không tồi với Nhân Tộc. Chúa Tể ông ấy hẳn là không muốn xảy ra xung đột với Ảnh Tộc, tăng thêm một cường địch”.
“Ảnh Tộc có thực lực như thế nào?”, Ngô Bình hỏi.
Phương Lập nói: “Tuy rằng Ảnh Tộc không có cao thủ là Chúa Tể, nhưng bọn chúng có sức chiến đấu rất khủng khiếp gồm năm mươi vạn Thiên Ảnh Quân. Thiên Ảnh Quân không biết đau đớn, lại càng sống lâu, sức chiến đầu càng mạnh. Thiên Ảnh Quân là một nhóm lính đánh thuê, bọn họ không tuân theo Ảnh Quốc, mà chỉ quan tâm đến quân chủ của bọn họ. Quân chủ Thiên Ảnh Quân là người có thực lực mạnh nhất trong số họ, từng bước một giết chết người mạnh nhất, ngay cả quốc vương Ảnh Quốc nhìn thấy hắn ta cũng phải có thái độ tôn kính”.
“Thiên Ảnh Quân mạnh cỡ nào?”, Ngô Bình hỏi.
Phương Lập: “Chỗ đáng sợ nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658458/chuong-6604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.