Chương trước
Chương sau
Bên kia, Cổ Thiên Binh cũng dốc toàn lực tấn công. Hắn bay lên trời, nắm đao bằng hai tay rồi bổ mạnh xuống Lý Thần Đồ.

Lý Thần Đồ nhờ Bát Quái Sát Trận mà sức mạnh tăng lên gấp bội, thậm chứ có thể thi triển rất nhiều chiêu trò ví dụ như là đánh rớt một phần sức mạnh của kẻ địch rồi mới tấn công lại. Lúc này, ông ấy chỉ vung Trảm Thần kiếm lên, Oanh Thiên Nhận đao lập tức bay khỏi tay. Cổ Thiên Binh cũng la lên đau đớn vì gân tay đã bị nứt vỡi

Lý Thần Đồ không chần chừ, dứt khoát chém thêm một nhát nữa cắt đứt cánh †ay của Cổ Thiên Binh. Cố Thiên Binh hét lên vì đau đớn: “Rút!”

Cổ Thiên Binh là thủ lĩnh của tộc người khổng lồ, nên khi hắn đã thấy sợ hãi thì đám tộc phía dưới cũng bắt đầu giảm sức mạnh chiến đấu đi. Lý Thần Đồ chỉ giả vờ đuổi theo để đuổi giết tận cùng một đoạn, lập tức sau đầu đánh vào chỗ Tộc Xích Long.

Lý Thần Đồ vừa tham gia vào đợt tấn công lập tức, Tộc Xích Long không thể nào chống đỡ nổi nữa. Cộng với việc đại quân Tộc Xích Long liên tục bị Sát Phù và con rối chiến tranh tấn công, cả thế trận đều rơi vào trong hỗn loạn, chết thương rất thảm thương!

“Phi Kiếm Phù, bắn!”

“Kích Lôi Phù, bắn!”

“Độc Hỏa Phù, bắn!”

“Hỏa Long Phù, bắn!”

“Tất cả các con rối chiến tranh nghe lệnh ta, tấn công tổng thểi”

Bên này, Ngô Bình dốc toàn sức tấn công. Mấy vạn quân trông coi trong thành cũng sục sôi chí khí, họ cầm pháp khí Đạo Cảnh, đồng loạt gầm lên nói giết đại quân Tộc Xích Long.

Lý Thần Đô đã chiếm ưu thế tuyệt đối, chỉ cần một nhát kiếm đã có thể đánh chết hơn một vạn dị tộc, cứ thế mười mấy nhát chém liên tiếp Tộc Xích Long lập tức không còn sức nào để chống trả.

Ngay sau đó, Lý Thần Đồ đã tìm thấy thủ lĩnh Tộc Xích Long. Ông ấy bổ một nhát kiếm xuống giết kẻ đó, đại quân Xích Long như rắn mất đầu đã hỗn loạn, giờ càng rối loạn hơn.

Ngô Bình thấy thế trận trước mắt đã quyết được kết quả, lập tức cầm Bạch Hổ Tiên kiếm cũng xuống gia nhập giết quân địch. Anh sử dụng Thiên Ảnh Kiếm Pháp, liên tục

'Thoắt cái, trong vòng mười đến một trăm dặm đều là ảnh kiếm của anh, ảnh kiếm bắt đầu tung hoành khiến đầu và thân của đám đại quân Tộc Xích Long chia

làm hai, đứt tay đứt chân!

Lý Thần Đồ thấy kiếm pháp của Ngô Bình, lập tức gật gù tán thưởng rồi cười ha hả đồng ý, cách xuất kiếm cũng sắc bén hơn trước rồi.

“Thu lại, mau rút lui!”

Trong đại quân Tộc Xích Long vang lên tiếng quát to của quan chỉ huy, hơn một trăm vạn quân Xích Long còn sống sót lập tức bỏ tất cả, liều mạng trốn ra sau.

Đám người Lý Thần Đồ và Ngô Bình rất thong dong, vừa đuổi vừa giết. Một đường truy đuổi, họ đã đuổi Tộc Xích Long vào biên giới!

Có một tòa thành xuất hiện đằng trước không xa, đó là thành Tây Định của Tộc Xích Long. Đại quân Xích Long bại trận, vừa thấy thành đã vội vàng nhảy vào trong thành, nhưng thủ thành Tộc Xích Long thấy đại quân Nhân tộc đuổi giết đằng sau nên nhắm mắt làm ngơ, đóng chặt cửa thành nhốt mấy chục vạn đại quân Tộc Xích Long ở ngoài thành!

'Thoáng chốc Lý Thần Đồ bay lên giữa không trung, gằn giọng nói: “Nếu muốn sống thì đầu hàng, nếu không kiếm trong tay ngô đây sẽ chặt ngươi thành thịt nát!”

Những quân Tộc Xích Long thấy cửa thành trước đã đóng chặt, vừa quay đầu lại thấy đại quân Nhân tộc đang đuổi đến đây với sát khí ngập trời và Bát Quái Sát Trận làm bọn chúng sợ hãi mất mật. Ngay lập tức, trong đại quân có rất nhiều người quỳ xuống, cầu xin Lý Thần Đồ đừng giết mình.

Đám dị tộc thấy một vài người đầu hàng, lập tức cũng xôn xao quỳ xuống. Cuối cùng, chỉ còn lại lác đác vài người thì hầu như toàn bộ Tộc Xích Long đều quỳ xuống đầu hàng.

Những kẻ không đầu hàng, Ngô Bình không nương tay mà vung Bạch Hổ Tiên kiếm lên chặt đầu và người của họ làm hai, giết sạch!

Lý Thần Đồ lập tức sử dụng Cấm Ky Ký Sinh, phóng ra hàng tỉ sợi tơ lập tức kiểm soát được hơn tám mươi vạn đại quân Tộc Xích Long. Cơ thể của quân lính Xích Long run lên, sau đó không kiểm soát được rồi trở thành một bộ phận trong Bát Quái Sát Trận.

Có được hơn tám mươi vạn Tộc Xích Long gia nhập, sức mạnh của Bát Quái Sát Trận lập tức mạnh thêm mấy lần. Lý Thân Đồ chém một kiếm xuống, đại trận mạnh mẽ đang phòng thủ ở tường thành lập tức bị chém nát. Nhờ đó, cửa chính của thành cũng vỡ vụn, đại quân Nhân tộc lập tức nhào vào.

Trong một ngày, Nhân tộc phá được thành Tây Định, bắt năm mươi vạn quân trông giữ và hơn ngàn vạn danh Tộc Xích Long làm tù binh!

Một khi cửa phụ phía tây Tộc Xích Long của thành Tây Định khi bị phá, có thế giúp cho đại quân Nhân tộc tiến quân thần tốc đánh thẳng vào giữa trọng tâm Tộc Xích Long!

Lúc này số lượng tù bị bị bắt được là hơn một trăm hai mươi vạn. Lý Thần Đồ lập tức đưa một trăm hai mươi vạn quân sĩ vào trong kiểm soát của Cấm Ky Ký Sinh để họ trở thành binh lính cấm ky!

Bước tiếp theo, Lý Thần Đồ ra lệnh Ngô Bình trấn giữ thành Tây Định, còn ông ấy sẽ tiếp tục cử ba mươi vạn đại quân Nhân tộc, một trăm hai mươi vạn lính Xích Long đi về hướng đông. Cùng trưa hôm đó, khai phá ra tòa thành lớn thứ hai, là thành Kim Ngôi

Trong thành Kim Ngô có bảy mươi lăm vạn quân Xích Long trông giữ đầu hàng, hài ngàn bốn trăm vạn người Tộc Xích Long trở thành nô lệ!

Sau khi Lý Thần Đô nắm được thành Kim Ngô trong tay, mới cho đại quân nghỉ ngơi. Cùng lúc đó, Nhân tộc ở Kim Đô cũng bắt đầu chia ra dời vào thành Tây Định và Kim Ngô. Mỗi Nhân Tộc được thu hai người Tộc Xích Long làm nô lệ miễn phí! Đương nhiên, nếu có người chịu bỏ tiền thì sẽ có thể mua thêm một vài người nữa.

Ngô Bình cử người phụ trách sắp xếp chỗ ở, rồi sao người kiểm kê số lượng nô lệ Nhân tộc trong thành và làm danh sách chủ nô của Tộc Xích Long ra đây. Thì ra ngay từ đầu, nơi này cũng là địa bàn của Nhân tộc sau đó bị Tộc Xích Long chiếm đóng, do đó mà thời gian qua Nhân tộc trở thành nô lệ của Tộc Xích Long. Nếu số lượng nô lệ Nhân tộc ở trong thành Tây Định đã cao hơn ba nghìn vạn, vậy chứng tỏ còn rất nhiều nô lệ ở ngoài thành không đếm xuể.

Tính sơ qua, nếu dùng thành Tây Định làm khu vực trung tâm, thì hiện tại họ có hơn ba trăm năm mươi triệu nô lệ từ Nhân tộc. Chuyện phiền toái nhất là phải sắp xếp chỗ ở cho họ lần nữa, nhưng mà cũng may Đông Đô đã phải một số lượng lớn người đến giúp đỡ, nên chuyện này cứ giao cho họ xử lý.

Những nô lệ của Nhân tộc này sống rất khốn khổ, thường ngày họ làm trâu làm ngựa không tính thậm chí còn có thể bị Tộc Xích Long ăn tươi theo sở thích bọn chúng. Tộc Xích Long thích đứa bé từ ba tuổi đến năm tuổi của Nhân tộc, mỗi năm trong biên giới Tộc Xích Long đều có hơn một nghìn vạn nô lệ từ Nhân tộc bị chúng ăn hoặc giết.

Ngô Bình dạo một vòng gần thành Tây Định, anh mới phát hiện từ ngàn dặm xung quanh tường thành này có mảnh ruộng rộng lớn cực kỳ tốt, phía tây là một vùng thảo nguyên để chăn nuôi. Sau khi anh đi nghe ngóng mới biết, những nơi đó từng là nơi sáng xuất lúa gạo và trái cây của Nhân tộc rất nổi tiếng.

Anh đang thưởng thức không gian và hình ảnh tự nhiên, thì Lý Thần Đồ đột ngột xuất hiện đứng bên cạnh anh cười nói: “Cậu xem mảnh ruộng to lớn, xanh ươm thẳng tắp kia, có thể nuôi ít nhất một tỷ Nhân tộc sống đấy! Từ giờ trở đi, nơi đó sẽ chăn nuôi dê bò ngựa, những sản phẩm do đồng ruộng sản xuất ra đều sẽ thuộc sở hữu của cậu!”

Ngô Bình bất ngờ, lúc này anh mới nhớ đến lời hứa lúc đó. Anh sẽ chiếm hữu †ài nguyên trên địa bàn Tộc Xích Long mười năm! Anh cười khổ nói: “Tiền bối này, ta không đủ sức quản lý nhiều đồng ruộng như vậy đâu”.

Lý Thần Đồ: “Cậu không cần quản lý, mỗi năm thu thuế định kỳ là được rồi. Tộc Xích Long bắt rất nhiều Nhân tộc làm nô lệ, từ này về sau họ sẽ quản lý chăn

nuôi và chăm sóc ruộng ở đây”.

Ngô Bình chớp chớp mắt khó hiểu: “Chẳng phải theo ý của tiền bối, ta đã trở thành một địa chủ lớn nhất thành rồi sao?”


Lý Thần Đồ: “Ta đến gặp cậu là muốn nói chuyện thành Kim Ngô đây. Bên cạnh thành Kim Ngô có một ngọn núi Kim Cương, trên núi có rất nhiều cây Kim Cương rậm rạp và dư thừa. Ta đã cử người kiểm soát núi Kim Cương, cậu có thể đến xem.

Theo lời hứa, thì Ngô Bình sẽ sở hữu toàn bộ khối lượng cây Kim Cương trong mười năm. Anh gật đầu nói: “Tốt, đi xeml”

Núi Kim Cương rộng ba ngàn dặm, những tảng đá trên núi này vô cùng cứng ngay cả đao chém vào cũng không thể để dấu vết gì trên đó, nên gọi là đá Kim Cương. Trên núi Kim Cương có một loại cây Kim Cương mọc rậm rạp và dư thừa, loài cây này sinh trưởng rất chậm, ba ngàn năm mới có thể trưởng thành. Một số ít khác, còn phải một vạn năm mới trưởng thành nổi. Trong cây Kim Cương chứa thần lực Kim Cương, có thể dùng nó rèn chuôi kiếm, chuôi đao, cáng thương, thân cung và những vụ khí khác, nó sẽ giúp độ sát thương của vũ khí tăng lên mạnh nhất có thể!

Một thanh kiếm bình thường mà có thể trang bị được một chuôi kiếm bằng cây Kim Cương này, nó sẽ lập tức trở thành cây kiếm thần sắc bén, chém sắt như chém bùn. Chuyện này dẫn đến cây Kim Cương trở nên quý hiếm, chuôi kiếm làm bằng cây Kim Cương nặng tâm một khối cũng có giá bán đắt đến mấy trăm nghìn thánh thù rồi.Nếu là cây Kim Cương cực phẩm thì giá cả còn có thể đạt đến mười triệu thánh thù!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.