Chương trước
Chương sau
Dược lão: “Chúa tể Kim Đô có mấy trăm nặm thọ. mệnh, nếu trong thời gian đó không sinh ra được Chúa †ể mới, tình huống sẽ trở nên phiền phức!”

Ngô Bình hỏi: “Chúa tể Thánh Cổ đại lục có thể sống bao lâu?”

Dược lão: “Cấp bậc Chúa tể có một chút thực lực nghịch chuyển thiên đạo nên thường xuyên bị thiên đạo áp chế, sống rất mệt. Điều này sẽ gây ra việc Chúa tể sống lâu cũng không thể thành Thánh Nhân, trong Thánh Nhân có không ít người sống trên vạn năm, được gọi là Cổ Thánh, nhưng Chúa tể chỉ có thể sống mấy nghìn năm”.

Trong lòng Ngô Bình suy nghĩ: “Sư phụ, nói cách khác thì nếu không bị thiên đạo áp chế, Chúa tể có thể sống rất lâu?”

“Đó là đương nhiên!”, Dược lão nói: “Vi sư cũng là cảnh giới Thánh Nhân, cũng biết rõ sự mạnh mẽ của Thánh Vương. Nếu không có thiên đạo áp chế, Thánh Vương sống được mấy vạn năm!”

“Sư phụ, con tu luyện Cấm Thiên Thần Công, có thể nắm giữ một phần sức mạnh cấm thiên. Theo lý thuyết, sức mạnh cấm thiên có thể giảm bớt sự áp chế của thiên đạo đối với Chúa tể!”, Ngô Bình đột nhiên nói.

Dược lão lắp bắp: “Con nói vậy thì đúng là nên thử!”

Ngô Bình: “Sức mạnh cấm thiên này thì con đã tìm hiểu được 90%, nếu có thể tìm hiểu trọn vẹn thì có thể thử một lần!” Dược lão vội hỏi: “Khi nào mới trọn vẹn?”

Ngô Bình cười nói: “Sư phụ, cấm ky của con đã đạt tới cửu trọng cấm, thuộc về cấm bậc đại thiên cấm ky. Theo lý, hẳn là con có thể tìm hiểu toàn diện!”

Trong mắt anh, trọng tâm của sức mạnh cấm thiên cũng là một loại cấm ky, hoàn toàn có thể tìm hiểu sức mạnh cấm thiên. Hơn nữa, một khi thành công, cấm ky của anh cũng thăng một bậc.

Dược lão gật đầu: “Việc này thì không vội, con cứ từ từ tìm hiểu!"

Mấy ngày kế tiếp Ngô Bình lại luyện chế vài đan dược mới, cũng sáng chế ra một loại đan cấm ky là Cấm Thiên đan.

Cấm Thiên đan là đan dược do anh dựa vào sức mạnh cấm thiên và dược liệu cấm ky để chế. Ăn nó vào. thì trong cơ thể hình thành pháp trận cấm thiên, pháp. trận này có thể đối kháng với sự áp chế của thiên đạo. Nói cách khác, nếu Chúa tể ăn vào thì có thể giảm bớt áp chế của thiên đạo.

Ngô Bình đưa đan cho Dược lão xem xét, ông vô cùng kích động: “Kỳ diệu quá! Có Cấm Thiên đan này,

Chúa tể kia có thể sống lâu thêm vài trăm năm!”

Ngô Bình: “Sau này còn có thể cải tiến!” 

Dược lão: “Nào, đi gặp viện trưởng!”

Ông muốn đích thân đưa đan này tới tay Trần Hoài Long để ông ấy xem, để cho ông ấy thử hiệu quả.

Trần Hoài Long đang ngồi bên hồ câu cá, trong miệng nhai gì đó. Thân là viện trưởng học viện Kim Long, thường ngày ông ấy rất nhàn nhã, việc lớn nhỏ gì cũng đã chuyên gia phụ trách.

“Lão Dược, Tiểu Bình, mời ngồi!", Trần Hoài Long nhiệt tình đưa hạt dưa cho hai người.

Dược lão: “Viện trưởng, Tiểu Bình vừa luyện chế một lò đan dược, ông thử hiệu quả xeml”

Ông không nói rõ công dụng, chỉ đưa đan cho Trần Hoài Long.

Trần Hoài Long cười ha ha, nhìn thoáng qua đan dược rồi nụ cười biến mất. Quan sát một lát, ông ấy nghiêm túc hỏi: “Đây là đan dược gì?”

“Cấm Thiên đan!”, Ngô Bình giải thích: “Có thể giảm bớt sự áp chế của thiên đạo đối với cường giả cấp Chúa tế"

“Có thể giảm bao nhiêu?”, Trần Hoài Long hỏi dồn. Ngô Bình: “Có thể giảm 95% để áp chế. Nhưng viên đan này chỉ có hiệu quả trong ba năm, ba năm sau cần dùng viên thứ hai”. 

Trần Hoài Long cười to: “Thật thần kỳ! Có viên thuốc này, đám đồ cổ kia có thể đột phá rồi!”

Dược lão gật đầu: “Đúng vậy!”

Ngô Bình nghe không hiểu mà hỏi: “Sư phụ, đồ cổ gi”

Dược lão: “Có vài Cổ Thánh tu vi đạt tới Đại Thánh Cảnh, hơn nữa có cơ hội thăng lên Thánh Vương. Nhưng vì Thánh Vương thì sẽ bị thiên đạo áp chế, vậy nên họ cố tình áp chế tu vi, chần chừ không đột phá. Trừ phi Chúa tể hiện tại ngã xuống, thì họ mới đột phá để thay thết”, Ngô Bình hiểu ý Dược lão, những Cổ Thánh kia vì sống lâu nên cố tình không đột phá.

Anh hỏi: “Sư phụ, Nhân tộc làm vậy là để giữ thực lực à?”

Trần Hoài Long: “Chúa tể sống lâu cũng chỉ được mấy nghìn năm nhưng Đại Thánh có thể sống trên vạn năm. Nếu tất cả Đại Thánh đều đột phá thành Thánh Vương thì họ đều sẽ có thể chết trong mấy nghìn năm do thất bại!"

Ngô Bình tò mò: “Đương thời có bao nhiêu Đại Thánh có thể đột phá?”

“Khả năng thì có 11 người!", Trần Hoài Long cười nói: “Hiện tại có đan dược này, họ không cần áp chế tu vi nữa”.

Ông ấy hỏi Ngô Bình: “Loại đan dược này còn có thể tăng thêm hiệu quả không?”

 Ngô Bình gật đầu: “Sau này sẽ tốt hơn”.

“Tốt!", hai mắt Trần Hoài Long toả sáng: “Để ta thử một chút!”

Trần Hoài Long đột nhiên biến mất, chỉ qua một phút sau thì xuất hiện lần nữa, lúc này ông ấy vô cùng vui vẻ: “Đúng vậy, ăn đan dược này vào thì có thể chắn 90% áp. chế của thiên đạo!”

Ngô Bình không ngờ đan này lại hiệu quả như vậy, anh gật đầu: “Viện trưởng, có thể để con cảm nhận trực quan sự tổn thương của thiên tạo đối với Chúa tể không?”

Trần Hoài Long gật đầu, tay vỗ vai Ngô Bình: “Vậy để cho con cảm nhận áp lực từ thiên đạo một chút!”

Vừa dứt lời, khi tức toàn thân Ngô Bình ngưng tụ, cảm giác sát khí trong trời đất vô cùng tận không ngừng. tụ về phía anh, anh dùng hết sức để chống lại nhưng vẫn phun ra búng máu tươi.

Trần Hoài Long vội nói: “Cảm thấy thế nào?”

Ngô Bình cười khổ: “Nếu chịu toàn bộ sự thương tổn từ thiên đạo, con sẽ bị trọng thương!”

Trần Hoài Long gật đầu: “Cho nên những người kia tình nguyện dừng ở Đại Thánh Cảnh, chứ không muốn thành Thánh Vương”. 

“Vì sao cảnh giới Chúa tể phải bị thiên đạo thương tổn?”, Ngô Bình hỏi.

Trần Hoài Long: “Thánh Vương có địa vị gần với thiên đạo nhưng không thể hoàn toàn thay thế, bởi vậy thiên đạo nào có thể dung thứ. Trừ phi thăng lên Thánh Hoàng, vượt qua hẳn thiên đạo”.

Ông ấy võ vai Ngô Bình: “Tiểu Bình, con luyện chế đan này nhiều một chút. Những tên đồ cổ kia làm rất trầm ổn, chắc chắn muốn gặp con một lần”.

Ngô Bình nháy mắt: “Viện trưởng, những vị kia bao. nhiêu tuổi rồi?”

Trần Hoài Long: “Ít nhất cũng mấy nghìn, tuổi đều lớn hơn ta không ít. Những người này đa phần đều rảnh rỗi, đầu óc không bình thường, con gặp cũng đừng quá khách khít"


Nhìn người nọ, Dược lão rất khách sáo, chắp tay hành lễ: “Ra mắt Đại Thánh!”

Người đàn ông cao lớn: “Tiểu Trần nói có luyện được. một đan dược áp chế được thiên đạo, là ngươi sao?”

Dược lão: “Là đồ đệ Ngô Bình của ta!” Đồ tể đánh giá Ngô Bình, đột nhiên cảm thán: “Còn trẻ như vậy mà luyện chế ra đan dược thần kỳ như thế, đúng là hậu sinh khả uý!”

Trần Hoài Long hỏi: “Giết heo, họ bảo ông tới à?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.