'Trần Hoài Long tựa như không nghe thấy, ông ấy vội vàng đứng dậy, cười ha ha nghênh đón Ngô Bình: Bình à, sao cậu lại có thời gian đến tìm ta? Có phải là hết tiền xài rồi không? Mấy ngày không gặp, sao dáng vẻ của cậu thay đổi thế này? Cũng may là ta nhớ rõ khí tức. của cậu, khí tức của cậu không lừa được ta”.
Ngô Bình cười nói: “Viện trưởng, trước kia tôi dùng diện mạo của người khác, diện mạo hiện tại mới thật sự là tôi”.
Trần Hoài Long vô cùng vui vẻ, nói: “Đúng thế!t Dáng vẻ trước kia của cậu tuy rằng không tồi, nhưng vẫn kém một chút. Bây giờ thì uy phong khí phách, lại không mất đi sự anh tuấn, rất tốt”.
Sau đó ông ấy mới cười hỏi Dược Lão: “Dược lão, ngọn gió nào đưa ông đến đây thế?”
Dược Lão không nói chuyện, mà đưa tay ném Tụ Hiền đan cho Trần Hoài Long.
Trần Hoài Long nhận lấy đan dược, nhìn thoáng qua, sau đó sắc mặt lập tức thay đổi, ông ấy lập tức nói với Khương Đông Hải: “Mời thế tử về cho, bổn viện có chuyện quan trọng cần phải xử lý”.
Giọng điệu của Trần Hoài Long có hơi nghiêm túc, khiến cho Khương Đông Hải cảm thấy hoảng sợ, vội vàng đứng dậy vái chào, sau đó đưa người vội vàng lui ra. Đi đến ngoài cửa lớn, Khương Đồng Hải vừa kinh ngạc vừa tức giận, nói: “Tà môn! Viện trưởng Trần Hoài Long vì sao lại khách khí với Ngô Bình như thế?”
Trong đám tùy tùng, có người nói: “Nghe người trong học viện nói, điểm khảo thí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658439/chuong-6585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.