Chương trước
Chương sau
Chưa đầy vài phút, Cấm Thần lại hút vào khối kim quang thứ hai, Lúc này, Nhị Trọng Cấm đã nhanh chóng hiện ra. Nếu như phóng to hai Trọng Cấm ra, là có thể thấy được nó được cấu tạo từ một sợi dây xích có cấu trúc tám vòng xoắn ốc, mỗi một vòng xoắn được tạo ra †ừ mấy vạn phù văn nhỏ bé!

: “Ta đã có được

Hai mắt Ngô Bình sáng lên, cười ni Nhị Trọng Cấm”.

Mèo đen: “Uy lực của Tam Trọng Cấm còn gấp mười lần Nhị Trọng Cấm, cho nên sau này sẽ càng ngày càng khó đối phó. Chờ cậu hấp thu xong hết thứ dung dịch vàng kim này, thì cũng đã có thể đạt đến Bát Trọng Cấm".

Bát Trọng Cấm thuộc về Trung Thiên Cấm Ky, vốn đã vô cùng mạnh mẽ.

Sau đó, Ngô Bình quét mắt ở trong cung điện một vòng, phát hiện một cái hộp đồng, sau khi mở ra, thấy bên trong bày mấy trăm con rối lớn cỡ lòng bàn tay. Những con rối này tuy nhỏ người, nhưng lại phát ra khí †ức khủng bố, giống như mỗi một con đều là một cường giả tuyệt thể!

Đang lúc Ngô Bình cầm lấy một con rối trong số đó, một dòng ý niệm mạnh mẽ buông xuống, truyền thụ một chiêu thức võ công cho cậu! Cậu lập tức biết, những con búp bê này, thật ra là do những chiêu thức mạnh mế nhất của Võ Hoàng biến thành, mỗi một con đều đại diện cho một chiêu thức nhất định! 

Chỉ là một chiêu thức võ công, lại khiến Ngô Bình cảm thấy da đầu tê dại, hai mắt mở to trừng trừng, lẩm bẩm nói: “Lợi hại! Võ công như thế, quả thật nghịch thiên!”

Cậu không có thời gian học tập nhất định, lập tức thu hồi rương đồng.

Lúc này tâm tình của cậu vô cùng tốt, cười nói: “Đi đến chỗ thứ bai”

Chỗ thứ ba, là một thảo nguyên rộng lớn. Thảo nguyên vô biên vô hạn, có thể nhìn thấy có rất nhiều người chăn nuôi đang chăn thả, còn có từng đàn ngựa hoang, cừu hoang rải rác khắp nơi, chỉ cần gió thổi là có thể nhìn thấy đám dê bò.

Cách đó không xa, là một gò đất cao trên trăm mét, cỏ trên gò đất vô cùng tươi tốt, nhưng chuyện kỳ quái chính là, dê bò đều không muốn đến đó để ăn cỏ.

Lúc đi đến gò đất, Ngô Bình vẫn thi triển ra Tam Hoàng hội tụ. Gò đất lập tức rung động, ánh sáng vàng xanh phun ra từ mép gò đất.

Nhìn thấy luồng sáng này, đôi mắt vốn dĩ đã to của mèo đen lại càng trừng lớn hơn nữa, nói: “Công tử, Cấm Ky ở bên dưới rất có thể là Cấm Ky Ký Sinh!”

Ngô Bình khó hiểu: “Cái gì là Cấm Ky Ký Sinh?”

Mèo đen: “Bản thân Cấm Ky Ký Sinh cũng không có sức mạnh to lớn gì, nhưng một khi nó ký sinh bên trong. cơ thể sinh vật, có thể tăng sức mạnh của vật chủ lên đến cực đại, cho nên Cấm Ky Ký Sinh chính là đồ vật mà cường giả nào cũng tha thiết có thể sở hữu”.

Ngô Bình ngẩn ra: “Cấm Ky Ký Sinh vô hại với vật chủ?”


Mèo đen: “Chủ nhân, đây là Cấm Ky Ký Sinh! Chỉ là không nhìn ra nó có năng lực gì”.

Ngô Bình đi đến trước ngọc đỉnh, duỗi tay chạm vào, ánh sáng bên ngoài ngọc đỉnh lập tức mờ dần. Trong nhất thời lúc màng quang biến mất, cục dịch kia lại đột nhiên bay lên, trong nháy mắt đã bao lấy Ngô Bình, sau đó từ từ thẩm thấu vào da cậu.

'Thứ này vô cùng mạnh mẽ, vừa tiến đến đã muốn chiếm lấy thân thể Ngô Bình, một luồng ý chí mạnh mẽ †ìm thấy Cấm Thần của cậu, lập tức cắn nuốt nó! Lại một luống sức mạnh khác, đi vào Thánh Mạch của cậu, muốn chiếm cứ nơi này. Trong Thánh Mạch, Cửu Liên Đài phát ra một luồng ánh sáng kỳ lạ, luông sức mạnh này tức khắc đã sợ đến không dám nhúc nhích, co rúm lại thành một cục.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.