Kẻ trào phúng tức khắc ngẩn ra: “Chuyện gì xảy ra thế? Chẳng lẽ cậu ta đã tìm hiểu xong? Không thể nào! Mấy chục nghìn năm nay không có ai thành công, tại sao cậu ta có thể thành công? Cậu ta là ai?”
Những người còn lại cũng ngơ ngác, có kẻ la hét xong ra ngoài: “Thành công, có người lĩnh ngộ xong †ruyên thừa rồi!"
Lời này vừa được nói ra, Nhân Vương và đám người Phương Tất Viễn giật mình lao vào trong đại điện, mà Ngô Bình thì lại chẳng hề nhìn họ.
Nhân Vương Du Thành Ngô túm lấy một người, lớn tiếng hỏi: “Ai đã mở cánh cửa này?”
Người nọ ngơ ngác: “Là một công tử mặc áo choàng màu lam!”
Phương Tất Viễn sợ điếng người: “Là cậu ta, là Ngô công tử! Cậu ta lĩnh ngộ được rồi!”
Phương Lập cũng theo vào, nhìn cánh cửa mỉm cười, ông ta biết Ngô Bình sẽ thành công mà!
Du Thành Ngô: “Có biết sau cánh cửa này là gì không?”
Trong mắt Phương Tất Viễn đều là sự hâm mộ: “Là tài nguyên cho Tam Thánh lưu lại với Cấm Thiên thần công!"
Du Thành Ngô cười ha hả: “Cậu em Ngô đúng là làm cho người ta kinh ngạc!”
Lúc này Ngô Bình đã tiến vào cánh cửa không gian, cậu thấy ba bóng người đang đứng cách đó không xa, nhìn cậu mỉm cười.
Cậu biết ba người này là ba vị Thánh Nhân của Tam Thánh Tông. Cậu vội hành lễ: “Vãn bối ra mắt Thánh Nhân!”
Người đứng giữa lên tiếng: “Ba người chúng ta nghiên cứu bút ký của Thánh Hoàng, tu luyện công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658406/chuong-6552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.