Thân là Nhân Vương, Du Thành Ngô bái một bái thật sâu với Ngô Bình, Ngô Bình vội vàng đáp lễ: “Không dám nhận”.
Du Thành Ngô là người nói nhiều, Ngô Bình trò chuyện với hắn rất vui vẻ. Sau đó, Du Thành Ngô đã sắp xếp một yến hội, mời vài vị thủ lĩnh của nước Thiên Phong đến ngồi cùng.
Không tính Du Thành Ngô, bảy người đến, khi bảy người này xuất hiện, sắc mặt của Phương Lập có hơi kỳ lạ. Ngô Bình chú ý ánh mắt của ông một chút, phát hiện trong bảy người, có một người đàn ông trung niên cao gầy. Người này có tu phi khá cao, hẳn cũng là cao thủ cảnh giới Hiền Giả, nhưng vẫn còn kém Nhân Vương một khoảng.
Ở Thánh Gổ Đại Lục, Hiền Giả tương đương với Cường Giả. Sau Nguyên Anh có Cửu Biến, sau Cửu Biến là Thánh Hiền Cảnh. Thánh Hiền, chia thành Hiền Giả và Thánh Nhân, Hiền Giả tương đương với Cường Giả trung hậu kỳ, tu sĩ Hiền Giả đỉnh cấp xưng là Hiền Vương, giống như Mộng Phi Hùng, chính là một vị Hiền Vương, Du Thành Ngô cũng là một tu sĩ cảnh giới Hiền Vương.
Trong Thánh Nhân, thực lực trác tuyệt thì gọi là Đại Thánh, Thánh vương, Thánh Vương cảnh cũng gọi là Chúa Tể Cảnh. Một số Thánh Nhân sống lâu thì gọi là Cổ Thánh, thực lực Cổ Thánh có hơi yếu hơn so với Thánh Vương và Chúa Tể.
Mà trong Thánh Nhân, người có địa vị tối cao được. gọi là Thánh Hoàng. Từ xưa đến nay, có rất nhiều Thánh Nhân, nhưng Thánh Hoàng thì chỉ có hai vị.
Tuy Thánh Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658403/chuong-6549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.