Ông ta vừa dứt lời, trên trời có tia sáng vàng phóng xuống, nó bao phủ toàn thân Ngô Bình. Ánh sáng vàng này có thể kiểm tra tiềm lực của người thử thách.
Qua một phút, khi ánh sáng tan đi, trên người Ngô Bình vẫn còn vài tia sáng, toả ra hào quang rực rỡ.
Ông lão hài lòng gật đầu: “365 sợi vàng, tiềm lực của cậu còn nhiều lắm, tối đa!”
“Tiền bối, sợi vàng càng nhiều thì tiềm lực càng lớn à?”
Ông lão gật đầu: “Phải, mỗi một sợi vàng đều tương đương tiềm lực còn có thể tăng thêm một nửa, năm đó Thánh Hoàng cũng chỉ có 360 cái mà thôi!”
Ngô Bình chớp mắt: “Vậy ta vẫn được tối đa điểm nhỉ”
Ông lão cười: “Thành tích của cậu sẽ được giữ bí mật, chỉ có tầng lớp quản lý trung tâm của học viện biết mà thôi. Bên ngoài chỉ thông báo cậu đạt được 400 điểm, nhưng cậu đã có phần thưởng cao nhất, có thêm gấp hai phần thưởng khác!”
Ngô Bình: “Tiền bối, tại sao phải giữ bí mật?”
Ông lão thở dài: “Nhân tộc yếu thế, làm vậy để bảo. vậy cậu. Nếu dị tộc biết cậu lấy được điểm tối đa thì sẽ tìm cách diệt trừ cậu!”
Ngô Bình gật đầu: “Ta đã rõ, còn chưa hỏi thăm thân phận của tiền bối?”
Ông lão vẫn cười: "Lão phu là một trong chín trưởng lão của học viện - Dược lão!”
Ngô Bình nghe người ta nói, bên dưới viện trưởng còn chín trưởng lão, dưới chín trưởng lão là 24 hiền giả, dưới hiền giả là 72 đại phu.
Cậu vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658392/chuong-6538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.