Chương trước
Chương sau
Vụ Ảnh Kiếm Quyết là một bộ kiếm thuật, nó là kỹ năng giết người nổi danh của Vạn Kiếm Tổ Sư thời còn trẻ, kiếm quang thi triển ra hóa thành ánh sương mù, tuyệt không thể tả, khó mà phòng được.

Ngô Bình lấy Bạch Hổ Tiên Kiếm ra, thân hình nhoáng lên, chung quanh đã có sương mù bốc lên, giấu giếm sát khí bên trong sương mù, sương mù ngưng tụ thành từng bóng thích khách màu đen, đi theo đội hình!

Vạn Kiếm Tổ Sư gật đầu: “Không tồi! Cậu học kiếm quyết còn cao minh hơn cả ta, chuyện này có nghĩa cậu đã thêm vào đồ của chính mình”.

Sau đó, Vạn Kiếm Tổ Sư lại hỏi thêm một số chỗ khó, Ngô Bình đều có thể làm được hết, thậm chí còn làm tốt hơn cả Vạn Kiếm Tổ Sư lúc còn trẻ.

Sao khi hỏi mười lần, Vạn Kiếm Tổ Sư vô cùng vừa lòng, cười nói: “Hậu sinh, cậu đã có được toàn bộ truyền thừa của tal”

Dứt lời, trước mặt Ngô Bình xuất hiện một cái bảo rương vàng kim, Vạn Kiếm Tổ Sư nói: “Bên trong bảo. rương, có ba vạn kiếm trảm sát phù, ba vạn kiếm độn phù, còn có một pháp chỉ. Bên trên pháp chỉ, cậu có thể viết lên bất kỳ yêu cầu gì, sau khi thả ra, yêu cầu sẽ được thực hiện ngay lập tức. Trừ cái này ra, bên trong rương còn có năm tỷ kho phiếu, hy vọng cậu sớm thành tàu, đi Hỗn Độn Giới tìm ta”.

Ngô Bình thi lễ: “Tạ tổ sư!” 

Bóng dáng của Vạn Kiếm Tổ Sư biến mất, Ngô Bình thu lại cái rương, nhìn thoáng qua, rồi bỏ vào nhẫn trữ vật của mình.

Lúc này, cậu đã vào nơi này được hơn nửa ngày, cậu đẩy cửa bước ra.

Vừa ra khỏi cửa, lập tức nhìn thấy đối diện cây cầu nhỏ đang có hơn mười vị trưởng lão kiếm đường, đều là cường giả ở cấp Kiếm Tôn.

Hồng Liên Kiếm Tôn cười nói: “Ngô Bình, sao rồi?”

Ngô Bình đưa cái bảo rương vàng kim ra, cười nói: “Tổ sư trò chuyện với tôi rất nhiều, cũng ban cái bảo rương này cho tôi, còn khen tôi”.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, xưa nay những người tiến vào Huyền Quang Các chưa bao giờ nhìn thấy được bóng dáng của tổ sư, chỉ có thể nghe được giọng nói. Hơn nữa, Vạn Kiếm Tổ Sư căn bản cũng không nói chuyện phiếm với bọn họ, càng đừng nói là ban cho bảo rương!

“Đây là... Rương bảo vật màu vàng! Chỉ có người hiểu được toàn bộ truyền thừa mới có thể có được Rương bảo vật màu vàng!”. Tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

“Cung chủ, cậu đã hiểu toàn bộ truyền thừa của tổ sư?”, Ngô Thanh Phong run giọng hỏi.

Ngô Bình gật đầu: “Cũng may lúc trẻ tổ sư đã học được những chuyện không quá thâm sâu, may mắn có thể lĩnh ngộ được”.


Cậu bắt đầu mua Kim Cang Hộ Thân Phù, Thế Thân Phù, Phi Kiếm Phù, Phù Chữa Thương vân vân bên trong kho, cũng mua một ít phi kiếm, pháp bảo, các thứ linh tỉnh.

Hắn bắt đầu từ tiên kho trung mua sắm kim cương bùa hộ mệnh, thế thân phù, phi kiếm phù, chữa thương phù chờ, cũng mua sắm một ít phi kiếm, pháp bảo linh tinh đồ vật. 

Giống kim cương bùa hộ mệnh, thúc giục sau nhưng bảo hộ tự thân không bị thương hại, chặn lại thần thông cảnh cường giả công kích, thậm chí là đạo cảnh cường giả công kích. Bùa chú phẩm cấp càng cao, hiệu quả liền càng cường. Này giá cả tiện nghỉ một trăm kho phiếu, tiện nghỉ thượng vạn kho phiếu.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.