Chương trước
Chương sau
Ngô Bình liếc nhìn đối phương một cái, cười nói: lỗi, loại đan này mỗi ngày chỉ bán một viên thôi”.

Người này cảm thấy hơi bất lực, nói: “Vậy thì một viên cũng được”.

Vừa nói, ông ta vừa lấy ra một cái nhãn chứa đồ, chạm vào nhãn chứa đồ trên cổ tay của Ngô Bình, lập. †ức có một trăm triệu thánh thù được chuyển vào, vô cùng thuận tiện.

Sau khi có được đan dược, người đó vô cùng kích động, đẩy đám đông ra, nhanh chóng rời đi.

“Ông chủ, còn có loại đan dược khác không?”. Có người phản ứng hơi chậm, lập tức cảm thấy hối hận. Khai Mạch Đan cực phẩm, sau khi được thì bán lại, nhất định có thể kiếm được giá cao gấp vài lần!

Ngô Bình: “Đây là Kim Long Đan tuyệt phẩm, có thể rèn luyện thân thể”.

Hai lò Kim Long Đan sau này đều là đan dược tuyệt phẩm, phẩm chất của nó còn cao hơn cả cực phẩm một bậc.

Kim Long Đan cũng là đan dược của Thánh Cổ Đại Lục, tuy không quý giá bằng Khai Mạch Đan, nhưng cũng là thứ đan dược khó có thể có được, luyện chế khó khăn, đan dược tuyệt phẩm lại càng khó có thể luyện được.

“Ta mua một viên!". Có người chen lên trước, đến giá cũng không thèm hỏi, nhất quyết phải mua nó cho bằng được.

Ngô Bình cười nói: “Kim Long Đan tuyệt phẩm, một viên hai ngàn vạn thánh thù. Viên đan này nếu có thể dùng chung với Linh Tiêu Đan thì trình độ có thể tăng lên cao nhất, hiệu quả cũng tốt nhất. Mà Linh Tiêu Đan cũng là hạng tuyệt phẩm, giá cũng là hai ngàn vạn thánh thù”.

“Lấy thêm một viên Linh Tiêu Đan”. Người người này chạm vào, chuyển ngay cho Ngô Bình bốn ngàn vạn thánh thù.

Mấy người ở phía sau lần lượt tiến lên, Ngô Bình chuẩn bị mười viên Linh Tiêu Đan và mười viên Kim Long đan đều bán hết trong nháy mắt, thu về hơn bốn trăm triệu thánh thù!

Nhân Vương nhìn thấy mà mở to hai mắt, anh ta không nghĩ đến trong tay Ngô Bình thế mà lại còn Kim Long Đan tuyệt phẩm.

Chờ sau khi bán đan dược xong, anh ta lập tức kéo. Ngô Bình đến một bên, cười nói: “Cậu Ngô, Kim Long Đan tuyệt phẩm này và Linh Tiêu Đan, có thể bán cho bổn vương một ít hay không?”

Ngô Bình cười nói: “Đương nhiên là không thành vấn đề. Nhân Vương, sau này tôi sẽ luyện chế ra một loại Thiên Kiêu Đan phù hợp Thánh Cổ Đại Lục, nó sẽ có tác dụng của hai viên đan dược, thậm chí hiệu quả còn tốt hơn nhiều”.

Đôi mắt của Nhân Vương sáng lên, nói: “Thế thì tốt  quá! Cậu Ngô, nếu đan dược này có thể luyện thành, nhất định phải lưu cho ta một ít!”

“Đương nhiên”.

Nhiều người đến, ngay cả đan dược được trữ sẵn trong cửa hàng cũng đã bán gần hết. Tuy nhiên, những viên đan dược đó đều là của Mộng thị, sau khi thu được tiền, Ngô Bình để chủ tiệm ban đầu giữ số tiền này lại, sau đó trả lại cho vương phủ người ta.

Đan dược do Ngô Bình chuẩn bị đã được bán hết nhanh chóng, nhưng người đến tiệm lại càng ngày càng nhiều. Cậu không có biện pháp nào, đành phải lấy mấy viên đan dược đã luyện chế ban đầu đem ra bán, như Khai Mạch Đan thượng phẩm, Kim Long Đan tuyệt phẩm vân vân.

Nhân Vương có việc, ở được một tiếng thì rời đi trước. Ngô Bình đi lên trên lầu, lại luyện thêm một lò Kim Long Đan và một lò Linh Tiêu Đan. Chỉ là, những viên đan dược mới được luyện ra đều đã được bán hết rất nhanh.

Ngô Bình nói: “Đây là Huyền Mạch Đan tuyệt phẩm, viên đan này dùng với Khai Mạch Đan, là có thể tăng xác suất thức tỉnh Huyền Mạch lên rất nhiều”.

“Ông chủ, Huyền Mạch Đan này giá bao nhiêu?”. Có mấy người vội vàng hỏi thăm giá cả.

Ngô Bình: “Huyền Mạch Đan tuyệt phẩm ba trăm vạn thánh thù một viên, Huyền Mạch Đan thượng phẩm thì một ngàn vạn một viên, giới hạn chỉ mỗi người một viên”.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.