Đang lúc mấy người nói chuyện, ánh mắt của Lý 'Thần Cương bỗng nhiên trở nên trở nên lạnh lùng, ông ta hơi nghiêng đầu, duỗi tay nắm lấy cửa sổ. Một lực hút cực mạnh được sinh ra, hút lấy một cái bóng trong suốt qua đây.
Cái bóng kia vặn vẹo ở trong không trung, biến thành một người mặc đồ đen trung niên, biểu cảm của người mặc đồ đen hoảng sợ, kêu lên: “Tiền bối tha mạng..."
Lý Thần Cương vô cảm, nói: “Là ai phái đến?”
Vẻ mặt của người trung niên đau khổ: “Là...”
Hắn ta mới nói một chữ, trong miệng và lỗ mũi đột nhiên phun ra một ngọn lửa, sau đó cả người đều bốc cháy, trong nháy mắt biến thành tro bụi.
Ngô Bình không hề mình chút nào, bản thân đã
có vương tọa kiếm đạo, không biết đã có bao nhiêu người muốn hại chết chính mình.
Lý Thần Cương có hơi tiếc nuối: “Xin lỗi công tử, không thể hỏi ra được người đứng sau”.
“Không cần hỏi " Cậu nói: “Sau này cứ gặp được sát thủ thì cứ giết, không cần giữ lại người sống”.
“Được".
Uống xong một ấm trà, Lý Thân Cương sai người bưng chút đồ uống trà bánh, ông ta nói: “Công tử hiện tại đã có được vương toạ kiếm đạo, là mơ ước của không ít người. Trước mắt hẳn nên tìm một nơi an toàn, bế quan khổ tu một thời gian”.
Ngô Bình nói: “Lão Lý nói không sai. Trong khoảng thời gian này, tôi sẽ dốc toàn lực tu hành”.
Nói xong, cậu lập tức cảm giác kén sáng trong cơ thể hơi hơi vỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658336/chuong-6482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.