Ngô Bình cảm thấy rất kỳ lạ, hỏi cô ta: “Vũ Sương,
cái gì vô sỉ?”
Nhan Vũ Sương cúi đầu, n bây giờ là miếng bánh thơm, tất cả thế lực Chí Tôn Kiếm Đường đều sẽ cố gắng lôi kéo!”
Ngô Bình ngạc nhiên: “Ý cô nói, nhà Mộ Dung làm như vậy là vì muốn mượn sức tôi sao?”
Nhan Vũ Sương thở dài: “Mấy ngày trước, Mộ Dung Băng đột nhiên vào thượng viện. Cô ta là đệ tử tinh anh, bình thường thì không thể vào được thượng viện. Cô ta làm như vậy, tất nhiên là đã chuẩn bị trước, đợi anh chui đầu vào thôi”.
Ngô Bình bất giác bật cười: “Tôi thì có gì để lôi kéo chứ?”
Nhan Vũ Sương vừa nhìn đã nhìn thấy kế sách của nhà Mộ Dung, cô ta nói: “Bọn họ đã tính toán anh nhất định sẽ tìm đến bọn họ đòi người, đến lúc đó nhà Mộ Dung sẽ thuận nước đẩy thuyền, để Mộ Dung Băng tiếp xúc với cậu Ngô. Cứ vậy, chẳng phải cô ta sẽ có cơ hội tiếp cận với anh rồi sao?”
Ngô Bình xoa mũi: “Tôi đáng đến vậy sao?”
Nhan Vũ Sương cười khổ: “Đừng nói là Mộ Dung Băng, ngay cả rất nhiều cô gái trẻ chưa gả đều động lòng cả đấy”.
Ngô Bình ho khan một tiếng, nói: “Nếu nhà Mộ Dung cũng không có ác ý thì chuyện này cũng dễ giải quyết”.
Nhan Vũ Sương lại nói: “Cậu Ngô, bảy thế gia lớn chắc chắn sẽ tự tung ra các chiêu khác nhau để kéo anh về phe. Tuy tôi không hiểu quyền mưu, nhưng cũng biết trong bảy thế gia lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658325/chuong-6471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.