Chương trước
Chương sau
Mắt thấy thân thể cậu sắp bị tiêu diệt, kén sáng chứa hạt giống cấm ky đang thai nghén bỗng tỏa ra một luồng sức mạnh thần bí, luồng sức mạnh này đi đến đâu thì thân thể đang suy sụp của Ngô Bình lập tức khôi phục ngay. Kiếm khí khi tiếp xúc luồng sức mạnh này, cũng trở nên mềm mỏng hơn rất nhiều, không còn phá hoại mọi thứ nữa.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, cũng không biết đã qua bao lâu, cảm giác đau đớn dần biến mất. Ngô Bình cảm giác kiếm khí đang thay đổi thân thể và linh hồn cậu, khi quá trình thay đổi đến một bước nhất định, trong đầu cậu bỗng có tiếng động vang lên, kiếm khí tiến vào trong thân thể bỗng chốc có trật tự, bọn chúng mở ra một không gian trong ngực Ngô Bình, sau đó một Vương Tọa khổng lồ đã xuất hiện!

Nhìn thấy Vương Tọa, Ngô Bình chợt giật mình trong lòng, thời không này chẳng phải có thể dùng cho Thần Cung thứ hay sao?

Nghĩ đến đây, cậu lập tức làm ngay. Trong không gian địa hỏa phong thủy biến đổi, trong hoàn cảnh đơn điệu xuất hiện một khoảng đất và khoảng không lớn, sau đó một cung điện khổng lồ xuất hiện, Kiếm Đạo Vương 'Tạo cũng bao trùm lấy nó bên trong.

Cùng lúc đó, bóng của Ngô Bình cũng xuất hiện bên trong, ngồi ngay ngắn trên Vương Tọa Kiếm Đạo! Bỗng nhiên, kiến thức kiếm đạo còn huyền ảo hơn cả Vô 'Thượng Kiếm Khúc xuất hiện trong đầu cậu, lúc này cậu mới biết, muốn nắm giữ toàn bộ Vô Thượng Kiếm Khúc, còn phải đi một đoạn đường dài nữa! 

Luồng sáng vàng bỗng biến mất, kết giới Kiếm Đạo xung quanh cũng không thấy đâu. Ngô Bình lập tức độn thuật rời khỏi nơi này, mau chóng quay về bên cạnh sư Tôn.

Mọi người đều cảm nhận được sự thay đổi của kết giới Kiếm Đạo, thấy Ngô Bình bình an quay về, gần như trăm miệng một lời hỏi cậu: “Sao rồi?”

Ngô Bình khế cười: “Vận may con không tệ, có được Vương Tọa Kiếm Đạo rồi”.

Thẩm Huyền Tông hít sâu một hơi: “Mau quay về Chí 'Tôn Kiếm Đường!”

Hồng Liên Kiếm Tôn vung tay, một luồng kiếm quang bao phủ hai người, quay về Chí Tôn Kiếm Đường với tốc độ nhanh nhanh!

Sau khi Ngô Bình rời đi, Thẩm Huyền Tông cười lớn ha ha: “Ngô Bình có được Vương Tọa, sau này sẽ là đệ nhất Kiếm Đạo rồi. Tiếp tới, chúng ta phải bắt tay chuẩn bị thành lập Kiếm Tông Đệ Nhất rồi!”

Lại nói đến Hồng Liên Kiếm Tôn hộ tống Ngô Bình quay về Kiếm Đường, bà ấy nói: “Ngô Bình, cậu quay về. Tử Long Phong tu luyện một thời gian trước, đợi bên ngoài bình lặng rồi tính tiếp”.


Hôm nay, cậu đang chuẩn bị đi dạo hít thở không khí, vừa mở cửa ra đã thấy Thu Sinh đứng ngoài cửa với vẻ mặt u buồn.

Cậu hỏi: “Thu Sinh, anh có chuyện gì sao?”

Thu Sinh thấy Ngô Bình ra ngoài, vội vàng thở phào. nhẹ nhõm, nói: “Cậu Ngô, mấy hôm trước Tử Họa quay về thượng viện gặp đồng môn, kết quả bị một nam đệ tử theo đuổi cô ấy không thành lại dây dưa, còn động tay đọng chân với cô ấy. Tử Họa lo lắng, đã ra tay khiến nam tu đó bị thương. Nam tu đó là cháu trai của một vị trưởng lão ở thượng viện, vị trưởng lão kia tức giận bèn nhốt Tử Họa vào trong nhà lao. Tôi đi nghe ngóng thử thì nam tu kia đưa ra điều kiện, để Tử Hạo làm đạo lữ của anh ta, nếu không sẽ phế bỏ tu vi của cô ấy, sau đó sẽ trục xuất khỏi Chí Tôn Kiếm Đường!”

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.