Chương trước
Chương sau
Người đàn ông trung niên bỗng nhớ đến gì đó, bèn nói: “Cha nghe thấy tin tức gì chưa? Đệ nhất Kiếm Bảng vừa gia nhập Chí Tôn Kiếm Đường, chắc không phải là cậu ta chứ?”

Ông lão giật mình, nói: “Ngày mai con đi thăm hỏi thử. Cho dù không phải cậu ta, thì đệ nhất Kiếm Bảng cũng tiền đồ vô lượng, chúng ta cũng phải qua lại nhiều với cậu ta”.

“Vâng, sáng mai con sẽ đi!”

Bên kia, Ngô Bình đã quay về Tử Long Phong, mà thời gian cũng đã qua nửa đêm.

Thu Sinh vẫn chưa nghỉ ngơi, vội đẩy cửa đi vào, nói: “Cậu Ngô có thu hoạch được gì không?”

Ngô Bình: “Cũng được”. Lúc này, cậu bỗng nhìn sang bên trái, sau lưng gốc hoa, một cô gái trẻ trung xinh đẹp chợt giật mình, vội đi ra, hành lễ với Ngô Bình: “Bái kiến cậu Ngô”.

Thu Sinh vội giới thiệu: “Cậu Ngô, đây là đệ tử hạ viện hầu hạ cậu hằng ngày, tên Tử Họa”.

Ngô Bình không nghĩ nhiều, chỉ nói: “Sinh hoạt hằng ngày không cần hầu hạ, hai người lui xuống đi!”

Thu Sinh và Tử Họa vội cáo lui, Ngô Bình thì ngồi xếp bằng, bắt đầu tu luyện Vô Lượng Kiếm Kinh.  

Tu luyện Vô Lượng Kiếm Kinh khác với những công pháp khác, điểm khó nhất của nó nằm ở giai đoạn đầu tu luyện. Bởi vì muốn tu luyện Vô Lượng Kiếm Kinh thì phải ngưng tụ được một pháp trận Vô Lượng.

Pháp trận Vô Lượng có tính dung nạp rất mạnh, có thể hấp thụ bất kỳ công pháp nào, không ngừng luyện hóa, không ngừng mạnh hơn. Nhưng chính vì như vậy mà pháp trận Vô Lượng rất khó để tạo ra, ngay cả bản thân Vô Lượng Kiếm Tôn cũng phải dựa vào một món dị bảo mới qua được cửa ải này.

Ngô Bình cũng không có dị bảo kia, cậu muốn ngưng tụ pháp trận Vô Lượng thì độ khó có thể còn gấp trăm nghìn lần so với Vô Lượng Kiếm Tôn tu luyện năm đó.

Nhưng chẳng mấy chốc, cậu chợt nhớ đến một phương pháp, chính là dùng Tiên Thiên Bát Quái Đồ, tiến hành tính toán pháp trận Vô Lượng, sau đó dùng hình thức của pháp trận Bát Quái để xuất hiện.

Cậu biết rõ, Bát Quái chứa đựng tất thảy pháp trận trên thế gian, tuy pháp trận Vô Lượng huyền diệu, nhưng cũng không thoát khỏi phạm vi của Bát Quái.

Vì thế, Ngô Bình dứt khoát mở pháp trận Vô Lượng, dùng nguyên lý của Tiên Thiên Bát Quái để xây dựng.

Trong quá trình xây dựng, cậu phát hiện nếu đưa Cửu Cung vào trong thì gần như có thể khiến pháp trận Vô Lượng càng thêm linh hoạt, mạnh hơn nữa. 

Lúc này, trong thân thể Ngô Bình xuất hiện một hoa văn Cửu Cung Bát Quái khổng lồ, hoa văn biến hóa khó lường. Một khắc sau, một pháp trận Vô Lượng giai đoạn đầu xuất hiện, tuy vẫn là hình dáng ban đầu, nhưng nó đúng là pháp trận Vô Lượng!

“Quả nhiên là được!”. Ngô Bình vui mừng, cậu biết chỉ cần tiếp tục tu luyện, không bao lâu nữa cậu có thể hoàn thành được đại trận hoàn thiện.

Bất giác trời đã sáng, cậu ăn vài món ăn sáng do Tử Họa chuẩn bị, rồi lại tiếp tục luyện công.

Không lâu sau, một người đàn ông trung niên để râu đi vào, vừa gặp đã khách sáo ôm quyền nói: “Cậu Ngô, làm phiền cậu rồi. Tôi là Tư Thanh Sơn, là truyền nhân của Vô Lượng Kiếm Cung”.

Ngô Bình ôm quyền đáp lễ: “Bái kiến Tư trưởng lão. Tư trưởng lão đến đây, không biết có gì chỉ giáo?” 

Tư Thanh Sơn cười nói: “Chỉ giáo thì không dám nhận. Tôi nghe nói cậu Ngô từng nhận được truyền thừa của lão tổ Vô Lượng Kiếm Tôn nhà họ Tư tôi, nên đặc biệt đến đây thăm hỏi”.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.