Ngô Bình ở lại trên đảo nói chuyện với dì nhỏ mấy tiếng đồng hồ. Trước khi đi cậu đã để lại một ít đan dược, số đan dược này không chỉ có thể giúp cho da dẻ phụ nữ đẹp hơn mà còn có thể tránh được bách bệnh, quan trọng nhất là có thể giảm cân. Hiện tại Dương Thanh Ngâm ít nhất cũng bảy mươi lăm ký, Ngô Bình cảm thấy cô ta cần phải giảm cân nếu không thì không thể có người yêu được.
Ngô Bình và hai cô gái chào tạm biệt Dương Thanh Ngâm xong thì tiếp tục bay đi. Lần này họ đã dừng lại trên một vùng biển.
Mặt biển trống trơn, rất yên mình, Cổ Thanh Liên bất giác cảm thấy kỳ quái, hỏi: “Em trai, chỗ này không có gì sao?”
Ngô Bình cười, nói: “Đây là vị trí của đảo Hoan Không, có điều nó đã ẩn mình nên các cô không thấy được”. Cậu nói xong thì dùng tay phải bấm quyết, không trung bỗng xuất hiện một hòn đảo khổng lồ, đấy chính là đảo Hoan Không.
Kể từ lần trước, khi Ngô Bình rời khỏi đảo Hoan Không, cậu chưa quay lại lần nào. Giờ đúng lúc cậu đi ngang qua nên quyết định lên đảo xem thử, dù sao thì cậu cũng là đảo chủ của đảo Hoan Không, vừa hay đến thăm vợ con của tiểu đảo chủ quá cố, xem thử họ sống thế nào.
Ba người họ đáp xuống đảo Hoan Không, Lý Mục Ngư nhanh chóng ra chào. Lý Mục Ngư là thân tín của Trần Tử Tu, sau này được Ngô Bình giao cho quản lý đảo Hoan Không.
“Chào mừng đảo chủ”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658242/chuong-6388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.