Chương trước
Chương sau
“Anh..”,

Phàn sư huynh vừa kinh ngạc vừa tức giận, máu trong miệng phun ra vừa răng vừa máu.

Phàn sư huynh thấy mình không thể kiếm chát được. gì ở chỗ này thì giậm chân, bay khỏi Quân Tử Lâu.

Phương Quân Tử vội xin lỗi Ngô Bình: “Ngô công tử, thật sự xin lỗi, là chúng tôi làm việc chưa chu đáo”. 

Ngô Bình khá thích cách hành xử lúc nấy của Phương Quân Tử, cậu nói: “Chuyện này không liên quan đến Quân Tử Lâu, tôi sẽ xử lý”.

Phương Quân Tử cười, nói: “Người lúc nãy tên là Phàn Thăng, là đệ tử tinh anh của Đại Diễn giáo”.

Liễu My giật mình: “Phương lâu chủ cũng quen anh ấy sao?”

Phương Quân Tử : “Mấy ngày trước anh ta từng đến đây, vì vậy tôi biết anh ta”.

Liễu My bất ngờ: “Anh ấy đến làm gì?”

Phương Quân Tử cười, nói: “Chúng tôi phải giữ bí mật chuyện của khách hàng”.

Ngô Bình là người thông minh cỡ nào, cậu suy nghĩ rồi hỏi: “Là Long Khiếu Thiên đúng không?”

Phương Quân Tử cười và không nói gì, không thừa nhận cũng không phủ nhận.

Liễu My liền hiểu ra, chuyện gia đình mình gặp rắc rối có đến tám phần là có liên quan đến Phàn Thăng, nhưng tại sao anh ta phải làm như thế?

Ngô Bình hỏi: “Cô Liễu, Phàn Thăng đó có gốc gác. thế nào?”

Liễu My: “Bố anh ấy là trưởng lão của Đại Diễn giáo, mặc dù tư chất của anh ấy bình thường nhưng lại có rất nhiều tài nguyên, vì vậy tu vi rất cao. Trong tay anh ấy còn có hai pháp bảo của thánh cảnh Đại Diễn”.

Ngô Bình: “Vậy có phải anh ta có ý với cô Liễu không?”

Liễu My nhìn xuống, nói: “Anh ấy từng nói thích tôi, muốn tôi làm người yêu của anh ấy, sau này anh ấy sẽ nghĩ cách gỡ bỏ thân phận thánh nữ của tôi”.

Ngô Bình gật đầu: “Vậy thì đúng rồi. Chắc gần đây anh ta luôn theo dõi cô, việc anh trai cô gặp rắc rối có đến tám chín phần là có liên quan đến anh ta. Chắc anh †a muốn gây rắc rối cho cô, sau đó vào thời khắc quan trọng nhất sẽ đứng ra giúp cô giải quyết. Chỉ là không ngờ lại có người giúp cô giải quyết rắc rối rồi”.

Liễu My nghe Ngô Bình nói thì vừa bất ngờ vừa tức giận, nói: “Tên Phàn Thăng này thật quá đáng ghét”.

Ngô Bình: “Anh ta lập mưu không thành công, xấu hổ quá hóa giận, nên mới chạy đến gây rắc rối cho cô”.

Liễu My thở dài: “Tôi gặp phải người thế này đúng là xui xẻo”.

Ngô Bình: “Sau này ở Đại Diễn giáo, chắc chắn anh †a sẽ còn gây rắc rối cho cô nữa, vì vậy lúc nãy tôi đã dùng cấm chế trên người anh ta. Sau một khoảng thời gian, anh ta sẽ vô cùng đau đớn, cơ thể thối rữa, đến lúc đó, cô hãy cho anh ta một viên đan dược, uống xong thì có thể khỏe được mười ngày, sau mười ngày sẽ lại tiếp Tục đau đớn”. 

Liễu My tròn mắt, trong lòng càng cảm thấy khâm phục Ngô Bình hơn.


Phương Quân Tử cười, nói: “Việc làm ăn của Quân Tử Lâu rất đa dạng, bán đấu giá là một trong số đó. Ngoài ra chúng tôi còn giúp khách hàng thu thập tin tức, chẳng hạn như công tử muốn tìm một người, nhưng lại không tìm được, vậy thì giao cho chúng tôi làm. Hoặc công tử cần một loại dược liệu nhưng lại không mua được, cũng có thể tìm đến chúng tôi”.

Lúc này Ngô Bình mới biết Quân Tử Lâu này nên buôn bán tin tức thì mới phải, cậu gật đầu, nói: “Trong †ay tôi vẫn còn một viên Bát Môn Kim Thủy Đan, có thể gửi bán ở đây”.

Mắt Phương Quân Tử sáng lên, anh ta nói: “Công tử yên tâm, chúng tôi sẽ dùng hình thức đấu giá, bán với giá khiến công tử hài lòng”.

Ngô Bình cũng chỉ ước chừng giá trị của Bát Môn Kim Thủy Đan, cậu cũng rất muốn biết viên đan này có thể bán được giá bao nhiêu ở buổi đấu giá, thế nên cậu hỏi: “Khi nào đấu giá bắt đầu?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.