Chương trước
Chương sau
Ngô Bình nhíu mày: “Nhân vật lớn của Tiên Giới chạy đến giới thế tục mua nghĩa trang sao?”

Tần Cự Phong: “Cũng không phải, toàn bộ nghĩa †rang đều thuộc sở hữu người trong tộc của nhân vật lớn, anh ta dời tất cả nghĩa trang của gia tộc đến núi Bạch Long”.

Ngô Bình tức giận: “Chạy đến địa bàn của tôi chôn người chết, anh ta lớn gan đấy! Có biết thân phận thật sự của anh ta không?”

“Vô Tự Tiên Giới, Mộc Thiên Hầu của Thần Tự

3 Hoàng Triều. Người này vốn là tu sĩ giới thế tục, năm

mười tuổi thì được một tu sĩ Thần Tự Hoàng Triều nhận làm môn đồ, mười lăm tuổi trở thành Bí Cảnh viên mãn, hai mươi tuổi thì Thần Đạo Cảnh viên mãn, ba năm trước đã đột phá đên Chí Đạo Cảnh, bởi vì chiến công hiển hách nên được hoàng đế sắc phong Mộc Thiên Hầu, hiện tại có lẽ là vinh quang trở về chốn cũ”.

Ngô Bình: “Anh ta là người tỉnh phủ?”

“Quê nhà ở một huyện dưới tỉnh phủ, năm đó hoàn cảnh gia đình anh ta bần hàn, thường bị khi dễ. Nghe nói những người từng bắt nạt anh ta đều bị nhục mạ tra tấn nặng nề. Còn những người từng giúp đỡ anh ta thì được lợi rất nhiều, ai ai cũng lên như diều gặp giớ”.

Nói đến đây, Tân Cự Phong nói: “Sư huynh, tôi cảm thấy chuyện này có thể báo trước với đối phương, xem xem phản ứng của anh ta thế nào”. 

Ngô Bình ngẫm nghĩ ũng được”.

Tần Cự Phong: “Tôi đã cử người đến phủ của Mộc 'Thiên Hầu, nói rõ nguyên do, xem xem anh ta nói thế nào vậy. Nếu anh ta không nói lý thì lại quyết định xem nên xử lý chuyện này thế nào”.

“Ừ, làm xong chuyện này, cậu đến tìm tôi một chuyến”. Ngô Bình dặn dò.

“Được!”

Buổi chiều, bắt đầu tu luyện kiếm thứ tám của Trảm Đạo Thập Tam Kiếm. Độ khó khi tu luyện kiếm thứ tám †ăng thêm một bậc, nhưng cậu kinh nghiệm dày dặn, lần này chỉ dùng hơn ba tiếng đồng hồ đã thành công rồi.

Chỉ thấy một thanh kiếm khổng lồ màu đồng xuất hiện sau lưng cậu, kiếm này có hiệu quả rất đáng sợ, có thể khiến thần hồn đối phương khiếp sự, khiến nó mất đi năng lực hành động trong một thời gian ngắn.

Kiếm thanh đồng vừa tạo thành, Ngô Bình bỗng cảm thấy tám thanh kiếm như đang cộng hưởng, sức lực từ tám kiếm lần lượt tiến vào trong pháp khiếu của Thất Tỉnh Trảm Đạo, tám thánh kiếm kết thành một tòa kiếm trận, tạo ra uy lực đáng sợi

Đồng thời, tám loại sức lực phóng qua pháp khiếu, tiến vào trong mười đạo mạch của Ngô Bình. Tám loại sức lực này lần lượt là Tử Kiếm Phá Pháp Chi Lực, Thanh Kiếm Điệp Gia Chi Lực, Hắc Kiếm Thương Hồn Chi Lực, Kim Kiếm Thích Phong Chỉ Lực, Xích Kiếm Hư Nhược Chỉ Lực, Mặc Lam Kiếm Giáng Tai Chỉ Lực, Ngân Kiếm Phản Kích Lực, cùng với Chấn Nhiếp Chi Lực của kiếm đồng thứ tám này!

Tám loại sức mạnh di chuyển trong đạo mạch, lúc Ngô Bình thi triển thủ đoạn, bất cứ lúc nào cũng có thể dùng một hoặc nhiều loại trong tám loại sức lực này, từ đó đánh ra sức phản công mạnh hơn.

“Những sức mạnh này có thể chồng chất lẫn nhau, cũng cùng nguyên lý với Chín Tầng Núi. Nếu như vậy thì †ại sao không dùng cách của Chín Tâng Núi thi triển Cửu Kiếm Chi Lực chứ?”


Ngay lúc này, Tân Cự Phong dựa vào địa chỉ mà cậu báo, đến thôn họ Lục, được người dân đưa đến nơi mà cậu ở.

Vừa nhìn thấy Ngô Bình, Tân Cự Phong vội bái kiến: “Sư huynh!”

Tần Cự Phong rất thông minh, bây giờ anh ta chỉ muốn gọi Ngô Bình là “sư huynh” thôi, như vậy mặc kệ sau này bãi bể nương dâu thì anh ta vĩnh viễn vần là đàn em của Ngô Bình. Có được quan hệ này, nửa đời sau 'Tần Cự Phong cũng có chỗ dựa rồi.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.