Ngô Soái vội gật đầu: “Đúng, đúng rồi, Ôn sư huynh, sau này tiểu đệ nhờ cả vào huynh đấy”.
Anh ta rót rượu cho người đàn ông, người đàn ông uống cạn một hơi, nói: “Trước đây cậu nói với tôi, ông anh họ con nhà bác cậu rất ngông cuồng, còn từng đánh cậu hả?”
Nhắc đến Ngô Bình, Ngô Soái liền nói với vẻ mặt căm hận: “Đúng thế, anh ta rất ngông cuồng, nghĩ rằng mình biết chút quyền cước, có chút tiền thì đè đầu cưỡi cổ cả nhà tôi. Sư huynh, lát nữa anh ta cũng sẽ qua đây, tôi sẽ cho anh ta biết cái gì mới là người giỏi còn có người giỏi hơn”.
Thanh niên đó tên Ôn Nại Lương, anh ta cười hehe: “Chuyện nhỏ, nếu lát nữa cậu ta đến, sư huynh sẽ chống lưng cho cậu. Khi trước cậu ta đánh cậu thế nào thì cậu cứ đánh lại gấp mười lần”.
Ngô Soái vui mừng: “Cảm ơn sư huynh”.
Lúc này, rất nhiều người có mặt mũi của tộc Ngô Thị trong thôn đã nối đuôi nhau đến nhà Ngô Cường. Họ được Ngô Cường mời đến để chứng kiến thời khắc vinh quang khi con trai Ngô Soái trở thành đệ tử tiên gia. Bây giờ anh ta đã không còn xem Ngô Bình ra gì nữa, một tên nhóc với chút tiền lẻ có gì hay ho đâu, có thể bì được. với tiên gia sao?
Lúc này Ngô Cường đứng trong nhà, lòng đầy kiêu ngạo, giọng điệu tự hào, cảm thấy xóm giềng ai cũng nhìn mình bằng ánh mắt đầy ngưỡng mộ và sùng bái.
Ông ta nhiệt tình lấy ra bao thuốc lá giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658201/chuong-6347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.